25

3.1K 419 162
                                    


đúng bốn giờ ba mươi phút chiều trần mai việt đá đít xuân trường về nơi sản xuất.

"cậu hiếu nhắn tao bảo mày sống chan hoà lại. làm mình mẩy riết nhục mặt gia đình."

mai việt ném cho xuân trường một cái nhìn đầy khinh bỉ, khi nãy anh có gọi điện cho công hiếu để báo cáo quá trình ăn chơi thì được ông cậu quốc dân rì viu tình yêu rực lửa ngang trái của ngọc chương và thằng quỷ con xuân trường.

với cương vị là đồng nghiệp và là người em thân thiết của ngọc chương, mai việt cảm thấy "người vợ" trong câu chuyện thật tội nghiệp.

hơn ai hết chính mai việt là người đã có kinh nghiệm được xuân trường nhiều lần kiếm chuyện hành xác nên anh hiểu rõ việc bị xuân trường đưa vào danh sách là một việc vô cùng tồi tệ. ít thì bám riết không buông, nhiều thì vừa bám vừa lải nhải liên tha liên thiên đau hết cả đầu. mai việt thề rằng chuyện anh cảm thấy sai lầm nhất chính là để xuân trường bước chân vào nhà anh và gặp được hoàng nam. thằng quỷ đó chấm anh nam cái bụp và y như rằng nó bám anh nam như chủ nợ bám con nợ.

chưa dừng lại ở việc bám, mai việt còn tận mắt chứng kiến xuân trường yêu thương hoàng nam đến mức cái kẹo dẻo vừa bé vừa ngắn như đốt ngón tay nó vẫn tốt bụng cắn một nửa ra để chia cho anh nam ăn cùng. tình cảm kinh khủng khiếp.

nhưng mà nhờ ơn thần linh che chở thằng quỷ đấy vẫn nhớ anh nam là hoa có chủ nên mối quan hệ giữa nó và anh nam chỉ dừng lại ở "chú tắc" nhà bên chứ không xà quằng hơn.

nhớ đến khi nãy công hiếu bảo xuân trường quyết định chấm ngọc chương làm vợ mai việt lại thấy nổi hết da gà da vịt. anh biết một khi xuân trường đã đặt tên cho mối quan hệ nào đó thì chứng tỏ nó cực kì coi trọng và nó sẽ ghim cái tên ấy đến cuối đời. trưởng tộc nghiến là một ví dụ.

"mày có nghe tao nói gì không ?"

"ừm ừm."

xuân trường phồng má bào nốt mấy cục cá viên rồi đáp lại lời mai việt bằng hai cái gật đầu ậm ậm ừ ừ.

"như ma đói."

"ại on ứ ộ."

xuân trường với một họng đồ ăn ú ớ mấy chữ khó hiểu rồi lại chuyên tâm nhai nhai nuốt nuốt. thấy thằng nhóc mắt cứ tít lại vì vui thích, mai việt ngồi kế bên cũng mềm lòng. cứ thế một lớn một nhỏ làm tổ trên xe ăn uống xì xụp, thỉnh thoảng mai việt còn tốt bụng lấy giấy lau giúp mấy vệt nước sốt lem nhem ở khoé miệng xuân trường. vừa lau anh vừa lầu bầu.

"ăn còn dính miệng lem nhem mà mày dám đòi lấy vợ à ?"

xuân trường bận nhai khí thế nghe vậy bỗng ngớ ra, đang khi mai việt tưởng thằng nhóc mắc cỡ thì một cảnh tượng quá là thích nghe nhạc trap xuất hiện. xuân trường vươn mấy ngón tay vừa thon vừa trắng ra thong thả rút một miếng giấy chùi chùi đôi môi đẹp rồi phán.

"chậc ! gài chú chương riết nên quen tí."

mai việt cảm giác như có mộ chùm pháo hoa nổ bên tai. này là câu mà trẻ con nên nói hả ? vũ ngọc chương rước quỷ vô nhà rồi đúng không ?

|right2t| chú chương của bé trườngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ