xuân trường cầm hộp sữa chuối đủng đỉnh đi đến gần ngọc chương. ban đầu nhóc định ngoảnh mặt làm ngơ cho ông chú có không gian im ắng soạn văn chia tay người yêu nhưng nhìn thấy ngọc chương bật nắp đến lon bia thứ ba rồi mà mặt vẫn thiu thiu thối thối thì xuân trường xót chết, nhóc đành phải bỏ dở ván game để đi ra tâm sự. dù bản thân không phải người lạ nhưng xuân trường mong chú chương sẽ mở lòng để nhóc còn mở lời chốt cho mấy mẩu thính nhỏ chứ từ trưa đến giờ nhóc ngứa răng quá."chú ơi. chú có chuyện buồn ạ ?"
thấy thằng nhóc mềm như mochi lại gần ngọc chương chỉ cười cười không nói gì, hắn nhích người chừa cho xuân trường một chỗ trống nhỏ trên sô pha rồi tiện tay ôm thằng nhóc lên ngồi cạnh. khi nãy tiễn minh long ra về hắn còn mạnh mồm khẳng định mình không buồn nhưng lục lại mấy cái tin nhắn cũ bỗng suy ngang. ngọc chương còn tính đi tìm minh long uống vài ly nhưng nghĩ lỡ say ra đấy thì ai chăm xuân trường nên hắn lại thôi.
*cạch*
"làm gì đó ?"
"trường làm bạn nhậu với chú."
cụng nhẹ hộp sữa chuối vào lon bia trên tay ông chú già, xuân trường bắn cho ngọc chương một cái nháy mắt cực nghệ. thằng nhóc còn học theo mấy anh trai badboy huých nhẹ vai vào người kế bên rồi cười tủm tỉm. trông mặt thằng quỷ con vừa ranh ma vừa đểu cáng ngọc chương muốn khờ luôn.
"nhậu bằng sữa thì ai mà chơi."
"vậy chú cho trường xin tí bia đi. bia trong miệng chú á."
đouma đừng có thách nhau nhá ?
chắc do mấy tiếng rồi chưa được đớp bả nên ngọc chương thấy tim mình đập như trống nổi. dằn lòng dằn trí một hồi, hắn liếc "yêu" thằng nhóc quỷ một cái rồi lại im lặng uống bia.
cảm nhận bầu không khí đang dần trở nên chán đời, xuân trường thấy hộp sữa trong tay bớt ngon hẳn. nhóc cứ nghĩ chú chương sẽ phát rồ lên vì cục bả nhóc quăng rồi tạm quên đi cô người yêu tệ bạc nhưng có vẻ không phải nhỉ ? trông chú chương cứ suy đét.
loay hoay một hồi nhóc đành gồng mình bật nắp một lon bia rồi tri kỉ dúi vào tay ngọc chương.
"cậu hiếu bảo nếu có chuyện buồn thì nói ra sẽ cảm thấy dễ chịu hơn."
dù trường không muốn nghe về bạn gái của chú lắm.
"chú nói ra trường cũng không hiểu đâu."
giơ tay vén mấy cọng tóc đang bết lại vì mồ hôi của thằng nhóc bên cạnh, ngọc chương đang suy cũng phải trấm hỏi vì không biết xuân trường đổ mồ hôi vì vấn đề gì.
"không hiểu thì kệ không hiểu, chú dễ chịu là được."
không biết do say men hay say nụ cười chân thành mười trên mười của xuân trường mà ngọc chương tí nữa là khóc. hai mươi ba năm làm người ngọc chương chưa từng nghĩ bản thân sẽ được một thằng nhóc sáu tuổi dỗ dành đâu. thề! ảo vãi.
"chú nói về bạn gái của chú đấy. trường có dám nghe không ?"
"chỉ cần chú hết buồn thì chú kể cái gì cũng được."
BẠN ĐANG ĐỌC
|right2t| chú chương của bé trường
Fanfictionchú cháu chửi nhau như chó ------ right2t ở vũ trụ của tôi