CHƯƠNG 1- NGHĨA TRANG - Thành phố A
Trần Vũ đang đứng trước bia mộ của Cố Ngụy hai mắt ngấn lệ nhớ lại chuyện của quá khứ. Ngày mà anh ra đi ngay trước mắt cậu.
Hôm đó Cố Ngụy đã hẹn cậu đi ăn tối. Anh nói có chuyện quan trọng muốn kể cậu nghe và có một người quan trọng muốn giới thiệu cho cậu gặp mặt.
Trần Vũ đã rất vui, cậu vô cùng háo hức đợi tới buổi hẹn. Cậu định nhân cơ hội này bày tỏ cho anh biết rằng cậu thích anh. Thích anh ngay từ lần đầu gặp mặt.
Khi ấy, cậu mới vào nghề cảnh sát chưa được bao lâu. Trong quá trình làm nhiệm vụ cậu đã bị thương và được đồng đội đưa đến bệnh viện. Anh là người tiếp nhận cậu, điều trị cho cậu. Tuy bị thương nhưng cậu vẫn còn ý thức. Cậu nhớ rõ ngày đó bản thân máu me đầy người. Chỗ nào cũng đau đến mất cảm giác.
Cố Ngụy cứ thế cẩn thận tỉ mỉ kiểm tra từng vết thương lớn nhỏ trên người cậu. Nhẹ nhàng vệ sinh rồi khâu vết thương cho cậu. Từng cử chỉ hành động của anh đều được cậu thu vào trong mắt, khắc sâu vào trong lòng.
Ba năm trước cậu chỉ cách anh một đoạn vạch kẻ đường. Nếu lúc đó cậu là người chạy qua phía anh thì anh đã không bị chiếc xe tải vượt đèn đỏ đụng trúng. Khoảnh khắc anh nằm bất động trên nền đường lạnh giá cũng là lúc trái tim cậu đóng băng.
Ba năm qua cứ đến ngày này cậu lại một mình đến đây mang theo một bó bạch mẫu đơn. Đừng thật lâu ngắm nhìn di ảnh Cố Ngụy đang cười tươi trên bia mộ mà lòng đau như có hàng trăm, hàng nghìn con dao đâm vào tim.
Đang bần thần hồi tưởng về chuyện của quá khứ thì nghe thấy bên cạnh có ai đó đang gọi tên mình.
"Trần Vũ!"
Cậu quay qua thì thấy một thanh niên cao lớn, ngũ quan thanh thoát sáng sủa. Trên tay đang cầm một bó bạch mẫu đơn. Người đó tiếp tục nhìn cậu hỏi.
"Trần Vũ, cậu có phải là Trần Vũ không?"
Trần Vũ nghi hoặc nhìn thanh niên trước mặt mình đáp lời.
"Anh là ai? Sao lại biết tôi?"
Người kia dùng ánh mắt vô cùng trìu mến nhìn sang bia mộ của Cố Ngụy nói.
"Là em ấy kể cho tôi nghe về cậu."
Trần Vũ nghe xong tâm tình có chút hỗn loạn hỏi.
"Anh là gì của anh ấy? Sao anh ấy lại nói cho anh nghe về tôi? Anh ấy đã nói những gì..."
Thanh niên kia thấy cậu có chút xúc động liền đưa tay vỗ vai Trần Vũ.
"Cậu bình tĩnh đã. Tôi là Lôi Vũ. Bạn trai của em ấy..."
Lôi Vũ đang định nói tiếp nhưng vừa nghe đến đây, Trần Vũ biểu cảm còn hỗn loạn hơn, cắt ngang lời của anh.
"Anh...anh là bạn trai của anh ấy? Sao tôi chưa bao giờ nghe anh ấy nói về anh. Cố Ngụy cũng chưa bao giờ nói bản thân đã có bạn trai. Anh lấy gì để tôi tin những lời anh nói là thật chứ."
Lôi Vũ vẫn vô cùng điềm tĩnh trước sự chất vấn của Trần Vũ. Anh lấy trong túi ra một tấm hình cùng một sợi dây chuyền đưa cho Trần Vũ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Chiến] HOA HỒNG ĐỎ HAY BẠCH MẪU ĐƠN...
AléatoireNiên Thượng - HE Trần Vũ - 28 Tuổi - Cảnh sát hình sự. Thịnh Dương - 26 Tuổi - Nhân viên thiết kế. Câu chuyện lấy bối cảnh ở một xã hội tình yêu không phân biết giới tính. Tình yêu đồng giới được xã hội chấp nhận và hợp pháp. Câu chuyện hoàn toàn hư...