CHƯƠNG 14

70 5 1
                                    

CHƯƠNG 14

Sau khi chào hỏi cùng Thịnh Dương xong. Chú Trần quay sang nhìn Trần Vũ ánh mắt đượm buồn nói.

"Tiểu Vũ, Hay con về Trần Thị. Phụ giúp ta quản lý tập đoàn. Con làm cảnh sát, suốt ngày làm nhiệm vụ nguy hiểm như thế. Chú cùng bà nội rất lo cho con. Trần Gia chúng ta chỉ có mình con là cháu trai. Coi như là con thương bà nội. Có được không?"

Vừa nghe chú Trần nói đến đây thím Trần cùng Ánh Mai đã liếc nhìn nhau. Vẻ mặt không mấy tốt lắm. Nhưng cả hai chẳng dám lên tiếng xen vào chuyện giữa hai chú cháu chỉ biết nóng lòng bên cạnh nghe tiếp xem Trần Vũ nói gì.

Trần Vũ nghe chú mình nói như vậy rất hiểu nhưng cậu làm cảnh sát tất cả đều có lý do. Chưa hoàn thành được chuyện bản thân muốn làm thì cậu nhất định không thể từ bỏ.

Cậu nhìn chú chân thành trả lời.

"Con biết chú lo cho con. Nhưng chú cho con thêm chút thời gian, sau khi xong việc con sẽ nghe theo sắp xếp của bà nội và chú."

Nghe Trần Vũ nói xong hai mẹ con Cố Ngọc Lan trợn tròn mắt nhìn nhau. Những lần trước khi được đề nghị về Trần Thị, Trần Vũ luôn từ chối thẳng. Nhưng lần này cậu nói như vậy là sao. Có nghĩa là sau này sẽ có ngày cậu quay về tiếp quản Trần Thị? Nếu như thế địa vị của Trần Ánh Mai nhất định bị ảnh hưởng. Điều đó Cố Ngọc Lan bà tuyệt đối không chấp nhận.

Chú Trần thì tâm trạng tốt hơn hẳn khi nghe câu trả lời của Trần Vũ. Ông đặt tay mình lên tay Trần Vũ nhìn cậu dặn dò.

"Nhớ bảo vệ tốt bản thân. Hoàn thành việc con muốn làm. Vị trí của con luôn ở đó. Ta đợi con."

Trần Vũ cười gật đầu nhìn chú.

Cậu biết ngoài người ba Trần Kiệt của mình, thì chú Trần Minh là người hiểu cậu nhất. Chú là người ít thể hiện tình cảm ra ngoài, nhưng cậu cảm nhận được chú Trần Minh vô cùng yêu thương cậu.

Chú rất muốn thay anh trai nhìn cậu trưởng thành. Chỉ là có những chuyện lực bất tòng tâm. Chú ấy, ngày ba cậu ra đi tất cả gánh nặng đều đặt hết lên vai chú. Chú một mình chấn chỉnh Trần Thị. Giúp Trần Thị tránh được sự xâu xé bởi những con lang sói rình rập, khi đầu tàu là ba cậu bất ngờ qua đời.

Nói chuyện thêm vài câu gia đình chú Trần cũng trở về.

Sau khi họ đi khuất Thịnh Dương thắc mắc quay sang hỏi Trần Vũ.

"Trần Vũ, giữa anh cùng thím Trần và chị Ánh Mai có chuyện gì sao? Tôi cảm thấy ánh mắt của hai người đó nhìn anh có chút gì đó không đúng."

Cảm thấy câu hỏi của mình hơi thất thố Thịnh Dương bồi thêm.

"Xin lỗi, tôi hình như không nên nói như thế về gia đình anh. Anh không cần trả lời tôi."

Trần Vũ liền thể hiện là không sao. Bình thản trả lời.

"Đến cậu cũng nhìn ra."

"Thật ra thì từ nhỏ tôi đã luôn né tránh hai người họ. Tôi cảm nhận được họ không thật sự yêu quý tôi. Họ chỉ là đang diễn để chú cùng bà nội xem. Ngày xưa nhiều lúc tôi còn tự hỏi có phải bản thân đang quá đa nghi. Nhưng những năm gần đây tôi điều tra ra rất nhiều chuyện không mấy tốt đẹp có liên quan đến hai người họ. Tôi chưa có bằng chứng xác thực rõ ràng cho nên tạm thời không nói cho chú và bà nội nghe."

[Bác Chiến] HOA HỒNG ĐỎ HAY BẠCH MẪU ĐƠN...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ