Du Phục Thời căn bản không biết mình bị làm sao, chỉ cảm thấy khắp nơi đều không khoẻ, đây là lần đầu tiên hắn xuất hiện tình huống này, miễn cưỡng chống người ngồi dậy, hắn cảm thấy cả cơ thể từ trên xuống dưới đều kì kì quái quái.
Tàng Lục từng nói qua khi yêu có khả năng cảm ứng được đại nạn sắp đến, liền sẽ có cảm giác như vậy.
Du Phục Thời bỗng nhiên cảm thấy sờ sợ, hắn có phải sắp chết rồi ko? Hoàn toàn ko chú ý thỉnh thoảng có tiếng sấm nổ vang bên ngoài.
Hắn chống tay ngồi dậy, suy nghĩ một chút, rồi lấy truyền tin ngọc điệp ra.
Độ Kiếp khó độ, trời sinh thức hải càng khó vượt qua hơn trăm ngàn lần, thậm chí có thể phải mất mạng.
Diệp Tố không ngờ lôi kiếp lần này lại khủng bố như thế, mỗi một đợt sét đánh xuống, nàng đều cảm thấy như sẽ chết, nhưng thần thức vẫn có thể chống đỡ, dường như thân thể cùng linh hồn hoàn toàn tách rời. Đã thế nàng vẫn luôn ôm chặt bình Tụ Lôi, luyện hóa thân bình và bé lôi.
Lúc này, truyền tin ngọc điệp bên hông bỗng nhiên lóe lóe, một bóng người xuất hiện trước mặt Diệp Tố.
Dáng vẻ Diệp Tố giờ phút này không tốt lắm, xương cốt toàn thân đều gãy, thừa dịp lôi Độ Kiếp giáng xuống có khe hở, mới có thể chữa trị.
Bóng người vừa xuất hiện, thanh âm có chút khó chịu liền truyền tới: “Diệp Tố, ta sắp chết…… Ngươi còn thiếu ta một bình rượu.”
Nguyên bản ý thức Diệp Tố đã bắt đầu mơ hồ, nhưng nghe thấy nửa câu đầu, liền thanh tỉnh không ít, nàng nhìn chằm chằm Du Phục Thời, liếc mắt một cái liền nhìn ra hắn không thích hợp: “Tình kỳ (thời kỳ muốnxxoo) tới rồi?”
Tính tính thời gian, xác thật đã tới.
“Tình kỳ là cái gì?” Du Phục Thời mặt mày nhăn nhó, trên người mặc mỗi áo trong cũng bị cọ đến lung tung rối loạn, lộ ra phần ngực trắng muốt, ngây thơ mờ mịt hỏi, “ Là cách nói khác của sắp chết sao?”
Hắn không nhớ rõ mình đã học qua chưa.
“……”
Diệp Tố nghe thấy lời hắn nói, lúc này quên mất đau đớn xé rách trên người, ngược lại cười lên tiếng, động tới vết thương: “Ngươi sẽ không chết.”
Du Phục Thời nửa tin nửa ngờ: “Nhưng ta rất khó chịu.”
Theo lý, yêu có huyết mạch truyền thừa, đặc biệt là đại yêu cảnh giới cực cao như Du Phục Thời, không thể không hiểu tình kỳ là cái gì, ý tưởng trong đầu Diệp Tố giây lát lướt qua, ngay lúc một đợt lôi sắp bổ xuống, hỏi hắn: “Đây là ngươi lần đầu tiên cảm thấy khó chịu?”
Du Phục Thời gật đầu, hắn trước kia chưa từng bị như vậy.
“Yêu có tình kỳ, vào thời điểm cố định liền sẽ giống như ngươi vậy, chịu đựng một chút sẽ không có gì, còn ko thì có thể cùng với yêu khác……” Diệp Tố dừng một chút nói, “Hoặc là người, ma kết hợp.”
“Tàng Lục nói qua yêu có thể cùng người lập khế ước.” Du Phục Thời nghĩ nghĩ nói, “Hắn chưa nói ma cũng có thể.”
BẠN ĐANG ĐỌC
(Q2) Không Cần Loạn Ăn Vạ
Short StoryDiệp Tố xuyên vào một quyển tiểu thuyết tiên hiệp, nàng nhập gia tùy tục, cẩn trọng tu tiên, khi rảnh rỗi thì đi xem nam nữ chủ nói chuyện yêu đương, phân phân hợp hợp. Sinh hoạt của nàng trôi qua có tư có vị, còn có phim thần tượng cẩu huyết để xem...