Khi tiếng chuông ầm ĩ chói tai buông xuống, tất cả ngọn đèn xung quanh nháy mắt tắt phụt.
Bóng tối phủ kín vạn vật.
Sự im lặng đến nghẹt thở bao trùm toàn bộ căn phòng, tĩnh mịch cùng âm u như hóa thành thực thể, đè ép dây thần kinh căng thẳng của con người, lần theo xương sống trườn bò lên cái ót.
Mọi giác quan trong bóng tối bị khuếch đại đến vô hạn, trở nên cực kỳ nhạy cảm.
Mạc Dịch vô thức hít thở thật nhẹ như sợ quấy nhiễu thứ gì.
Ánh sáng xanh yếu ớt lọt qua những khe gỗ niêm phong ô cửa sổ hắt vào phòng, phản xạ màu vàng óng rực rỡ trên mái tóc rũ qua vai đứa bé gái.
Đúng lúc này, ngoài hành lang vang lên âm thanh đế giày ma sát với mặt đất, tấm sàn gỗ không chịu nổi trọng tải mà kêu lên kẽo kẹt, tiếng bước chân nặng nề chậm chạp vang vọng, cực kỳ rõ ràng trong màn đêm yên tĩnh.
Trái tim Mạc Dịch như ngừng đập.
Tại sao đèn tắt rồi mà vẫn có người chơi dám đi lại ở bên ngoài?
Anh hơi nghiêng đầu nhìn qua khe hở của cánh cửa khép hờ.
Vài tia sáng vàng vọt ảm đạm chiếu lên một góc hành lang, theo tiếng bước chân chầm chậm tiến lại gần.
Dưới ánh đèn, màu sắc trên giấy dán tường dần sáng rõ, lại bị bóng đêm đen đặc xung quanh nhuộm thành màu xám tro u tối.
— không phải người chơi!
Tim Mạc Dịch đập thình thịch, lưng túa mồ hôi lạnh.
Anh nhanh như cắt nhào về hướng chiếc giường theo trí nhớ của mình.
Chiếc giường bé nhỏ vang lên âm thanh lách cách rất to, xương đùi Mạc Dịch đập vào thành giường cứng rắn bằng kim loại, phát ra tiếng va chạm làm người ta nghe mà ê cả răng.
Cơn đau buốt không nói nổi thành lời kéo đến khiến anh không khỏi cắn chặt khớp hàm, cố nén không để mình phát ra âm thanh.
Tiếng bước chân chậm rãi tới gần, cảm giác bất an dữ dội ập tới, đè nặng lồng ngực, chèn ép cổ họng khiến người ta nghẹt thở như bị đuối nước vậy.
Mạc Dịch nhắm nghiền hai mắt, tứ chi co quắp trên chiếc giường quá mức nhỏ hẹp.
Toàn thân cứng ngắc, anh cố nén mình nằm im không nhúc nhích.
Tiếng bước chân nặng nề kia dừng lại trước giường anh, ánh đèn mỏng manh hắt lên mí mắt.
Sau đó là sự im lặng đến khủng hoảng.
Mạc Dịch cố hết sức thở thật thong thả, trái tim lại như bị một tảng đá nặng trĩu đè lên, dìm anh xuống tận đáy vực sâu.
Tiếng bước chân một lần nữa vang lên, hướng về nơi xa, tia sáng cũng từ từ biến mất.
Mạc Dịch chậm rãi thở phào một hơi, cẩn thận mở mắt trong bóng đêm để nhìn về phía ô cửa sổ.
Ánh sáng xanh yếu ớt lọt qua những khe gỗ niêm phong hắt vào phòng, chiếu rọi một khu vực nhỏ xung quanh.
Nơi đó đã không còn một bóng người.
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT] Chúc Mừng Ngài Thoát Chết Thành Công
General FictionCHÚC MỪNG NGÀI THÀNH CÔNG CHẠY THOÁT THÂN Tác giả: Tang Ốc Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Kinh dị, Trinh thám, Xuyên nhanh, Chủ công, Cường cường, Vô hạn lưu, Thăng cấp lưu, Sảng văn, Kim bài đề cử 🥇, Kim Bảng 🏆, Linh dị th...