Chương 31

17 3 0
                                    

Ánh mắt cậu ta làm tôi thật sự khó chịu. Đó là ánh mắt, gương mặt vô cảm xúc mà lúc chúng tôi chưa quen biết cậu vẫn thường thể hiện ra. Không chỉ với riêng tôi, đối với những người cậu không quen thì cậu vẫn luôn nhìn người ta như thế, cái gương mặt lạnh như cực Nam của trái đất. Là cậu ấy đang cố che giấu cảm xúc khi chạm mặt mình hay thật sự cậu ấy đã thay lòng đổi dạ? Tôi đoán là Từ mạc có thể nhận ra sự khó chịu trong ánh mắt của tôi, cậu ấy có quay sang hướng khác và thở dài, nhìn biểu cảm ghét thật đấy?!

Đúng là cái đồ đáng ghét, không nhắn tin, không hỏi han, từ ngày đi Tô Châu về bộ cậu ta bế quan tỏa cảng hay gì? Bây giờ gặp lại thì làm cái vẻ mặt lạnh tanh đó, đúng là điên thật! Nghĩ lại xem ai mới là người phải giận, chả lẽ giờ mình phải đi năn nỉ cậu ta xin lỗi mình vì chuyện tối hôm đó á?!

Vừa suy nghĩ vừa lật xoành xoạch xấp tài liệu, biểu cảm của tôi khiến các anh chị xung quanh chú ý.

- Bộ em đang bực chuyện gì hả Mạn Ngọc?

Tiền bối Hân Nghiên – thủ quỹ Hội học sinh dịu dàng hỏi tôi, tone giọng chị ấy vô cùng êm dịu, nhu mì.

- Hả? À dạ, không. Em đang suy nghĩ vớ vẩn thôi ạ. Em xin lỗi mọi người.

Tôi cúi nhẹ đầu xin lỗi các anh chị.

Ngại thật, sao mình lại để cảm xúc xen vào lúc làm việc vậy chứ, phải tập trung! Tôi vỗ mặt vài cái rồi nhìn xuống tập tài liệu, check lại danh sách thí sinh tham gia. Tôi có hơi khựng người lại khi thấy 2 thí sinh đại diện của lớp 12C1, là Uyển Đình và tiền bối Cẩn Niên. Tiền bối Cẩn Niên là người của câu lạc bộ Drama của trường, anh ấy thường xuyên góp mặt trong các vở kịch, là người đứng sau các tiết mục văn nghệ, hoạt cảnh trong các sự kiện lớn ở trường, phải nói anh ấy rất có năng khiếu diễn xuất và chuyên môn văn nghệ, gương mặt cũng thuộc loại ưa nhìn, lại còn mang chút gì đó rất điện ảnh, như là người sinh ra đã dành cho ống kính vậy. Uyển Đình cũng thuộc loại " Bế nguyệt tu hoa" ( hoa nhường nguyệt thẹn ) nhưng vì vốn dĩ mối quan hệ giữa chúng tôi không tốt đẹp gì nên tôi cũng không có thiện cảm với chị ta, từ trước đến nay vẫn vậy. Cặp đại diện này trông cũng khá gì và này nọ đấy, rất đáng để mong đợi. Tôi nhướng nhẹ đôi mày thầm nghĩ.

Hai ngày sau cuộc thi tuyển chọn gương mặt đại diện quảng bá cho trường chính thức diễn ra, phủ đầy sân trường là băng rôn với đa dạng màu sắc, các sạp hàng bán đồ ăn nhanh, nước uống, poster, card bo góc của các đại diện lớp, không khí vô cùng náo nhiệt y như buổi thử giọng của idol vậy. Bên trong hội trường là sân khấu vô cùng hoành tráng cùng với các loại thiết bị hỗ trợ âm thanh, ánh sáng, hình ảnh. Mọi người mau chóng lắp đầy các hàng ghế khán giả. Ban giám khảo năm nay bao gồm giáo viên trưởng bộ môn thanh nhạc kiêm giám đốc nghệ thuật của trường – cô Quách Họa Y, giáo viên thanh nhạc – thầy Lãnh Đông Phong, giáo viên trưởng bộ môn nhạc cụ piano – cô Tống Châu Sa, giáo viên trưởng bộ môn Quốc ngữ - cô Tập Nhã Đa và giáo viên trưởng bộ môn xã hội học đồng thời cũng là giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi – cô Uông Tư Hạ. Bên cạnh đó còn có thầy Tần Cảnh Quân – giáo viên bộ môn Quốc ngữ phụ trách công việc sau cánh gà cùng với chúng tôi – hội học sinh.

Gọi Anh Là GióNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ