Chương 41

2.3K 29 0
                                    

Lần đầu Hà Thù Tịnh gặp Lý Thanh Tễ là khi cô ta còn là sinh viên năm nhất.

Khi đó cô ta thi đậu vào cùng một trường đại học với anh trai, thời điểm nhập học, anh trai đã đưa cô ta đi ăn cùng với hai người bạn cùng phòng của anh ta, một người trong đó là Lý Thanh Tễ.

Mặc dù nói là bạn cùng phòng nhưng thực ra Lý Thanh Tễ hầu như không sống trong trường, anh sống ở nhà của mình, đi học tan học đều có tài xế đưa đón, thỉnh thoảng còn tự lái xe.

Điều kiện của gia đình Hà Thù Tịnh không tệ, từ nhỏ đã không thiếu tiền, chi phí sinh hoạt bố mẹ chu cấp lúc vào đại học cũng rất cao.

Bởi vì gia đình khá giả cộng thêm dáng vẻ ưa nhìn, cho nên cô ta chưa bao giờ cảm thấy tự ti, cho đến khi... bước vào thế giới của Lý Thanh Tễ vì anh trai cô ta.

Thời điểm đó cô ta mới biết được, núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi ắt có người giỏi hơn, nếu đem gia đình của bọn họ ra so sánh với Lý Thanh Tễ thì thậm bí bậc trung còn chưa đến.

Bề ngoài cô ta vẫn tỏ ra nhiệt tình, tươi tắn, giống như gặp được một cô chủ giàu có như Giang Dao cũng không khiến cô ta lùi bước.

Nhưng mặc cảm tự ti lại ẩn sâu trong lòng, đặc biệt là những chuyện có liên quan đến Lý Thanh Tễ.

Bởi vì anh trai cô ta, cho nên cô ta thật sự thân thiết với anh hơn so với những cô gái khác.

Đa phần mọi người đều sẽ ngưỡng mộ những người mạnh mẽ, cô ta cũng không ngoại lệ, nhưng cô ta chưa bao giờ suy nghĩ đến chuyện có thể ở bên cạnh anh.

Bởi vì ngay từ đầu cô ta đã biết, tình tiết của các bộ phim thần tượng không có tác dụng đối với Lý Thanh Tễ, anh biết rõ bản thân muốn cái gì, không muốn cái gì, anh sẽ không đặt tình cảm vào thời điểm cần cân nhắc mọi chuyện.

Những điều và những thứ vô dụng đều không thể đến bên cạnh anh.

Cho nên, khi đối diện với một người như vậy, yêu anh sẽ chỉ khiến bản thân bị tổn thương.

Đương nhiên, cô ta cũng chưa bao giờ nhìn thấy anh quá thân thiết với bất kỳ cô gái nào. Đối với anh mà nói, những thứ như tình cảm có cũng được mà không có cũng được.

Cho nên, mặc dù sau này cô ta biết anh đã đăng ký kết hôn với người khác, nhưng trong lòng cô ta vẫn không có chút gợn sóng nào.

Cô ta còn thầm nghĩ, cô gái kia thật may mắn, nhưng cũng thật đáng thương.

Nhưng tối nay...

Hà Thù Tịnh nhìn đôi nam nữ cách đó không xa, sững sờ tại chỗ.

Anh hơi cúi người xuống, không chút kiêng kị cũng không khách sáo hôn lên môi cô gái đang ngồi trên chiếc ghế cao.

Với khoảng cách này, cô ta không thể nghe thấy hai người đang nói gì, nhưng cô ta có thể nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt anh, cũng có thể nhìn thấy sự dịu dàng trong mắt anh lúc anh bế cô gái xuống.

Đó là... Lý Thanh Tễ mà cô ta chưa bao giờ nhìn thấy.

Giống như rút bỏ đi vẻ ngoài lạnh lùng, giờ đây chỉ còn máu thịt và tình cảm.

Hà Thù Tịnh nhanh chóng dời mắt, xoay người đi ra ngoài.

"Này, Thù Tịnh, đi đâu vậy?" Lục Phong tình cờ đi tới.


Hà Thù Tịnh cười nói: "Không có gì, tôi về trước đây."

Lục Phong: "Cô không ở lại chơi một lúc sao?"

"Không."

Lục Phong: "Được rồi... Đúng rồi, cô có thấy Lý Thanh Tễ không? Sao vừa mới đó đã không nhìn thấy bóng dáng đâu."

Hà Thù Tịnh: "Ở quầy bar bên kia."

"À, bọn tôi qua đó tìm cậu ấy."

"Ừm."

Lục Phong và đám người Trần Quý Minh đi qua đó, không bao lâu sau đã nhìn thấy Lý Thanh Tễ và Giang Nại.

Lục Phong: "Đang tìm hai người đó."

Lý Thanh Tễ: "Bọn tôi đi trước đây."

Phản Hồi Sau Hôn NhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ