Chap 9

213 30 11
                                    

Ngoài danh hiệu ông hoàng của làng trộm cắp ra thì gấu mèo còn được biết đến trong một bộ môn tiếng lành đồn xa sau bao nhiêu chiến tích lẫy lừng: phá hoại.

Khi cảnh sát nhận được cuộc gọi từ bảo vệ của nhà máy rau củ quả đông lạnh Hawkins, phải mất vài tiếng đồng hồ để bọn họ hoàn toàn tra xét được mọi thứ. Không chỉ tìm thấy dấu vết cạy phá từ cửa hông của nhà máy mà bọn họ còn phát hiện camera trong nhà máy đã bị đập phá vô tội vạ trước khi vụ cạy phá diễn ra, như thể không phải chỉ có một kẻ đột nhập mà là một quần đạo tặc, nhân lúc tối lửa tắt đèn, chúng ùa vào đập phá nhà máy, đánh ngất cả người bảo vệ thường trực trong ca làm này.

Barcode rất quan tâm tới vụ án, nhưng điều khiến cậu hoang mang nhất là: hôm đó, cậu về nhà bằng cách nào? Tên hung thủ đã biết cậu an toàn về nhà, đó là ai, tiếp theo gã sẽ làm gì?

Ký ức chỉ dừng ở hình ảnh cánh cửa kho đông lạnh mở ra, sau đó...

Đã hết.

Barcode chống cằm ngồi trước cửa sổ, trong đầu có hàng chục dấu chấm hỏi, cậu đã kể chuyện mình bị bắt cóc với cảnh sát nhưng vì không có bằng chứng thiết thực nên bọn họ cứ nhìn cậu bằng ánh mắt nửa tin nửa ngờ, cho rằng cậu nằm mơ vì lo lắng quá đà.

Barcode nhìn lòng bàn tay mình, nếu không phải cảm giác tê tái vẫn còn âm ỉ trong xương tủy, có lẽ cậu đã thật sự nghĩ là mình nằm mơ.

Hương thơm giàu sức sống lan tỏa khắp căn bếp nhỏ, nồi súp trên bếp đang sôi sùng sục nên Barcode đứng dậy định mở nắp nồi ra, vô tình liếc nhìn ra cửa chính.

Cậu thấy... con gấu mèo mắt nâu kia đang cầm một bó nhang cháy đỏ, múa may quay cuồng ở trước cửa nhà cậu.

"..." Trừ tà à?

Một tay gấu mèo cầm nhang, tay còn lại huơ loạn xà ngầu trong không khí, còn chép miệng lẩm bẩm thứ âm thanh kì lạ nào đó. Barcode thầm nghĩ, nếu là trừ tà, vong linh cũng không thể hiểu được tiếng gấu mèo... đâu nhỉ?

Giữa khung cảnh nhang khói lượn lờ, Barcode thở dài.

Sau khi "trừ tà" xong, gấu mèo chạy bình bịch vào nhà, chân còn đi đôi dép lê size trẻ em màu hồng mà Barcode tìm được trong tủ giày của chủ nhà cũ. Châu gấu quá nhỏ so với dép nên cậu đã điều chỉnh lại cho vừa chân gấu, không ngờ gấu ta lại đi dép cả ngày, leo lên sofa cũng chẳng cởi ra.

Thấy gấu mèo thích đôi dép như thế, nhớ tới tình cảnh nó sưởi ấm cho mình ngày đó, giờ bọn họ cũng được coi như người đồng hành hoạn nạn có nhau, thế nên Barcode đã nấu thêm cho bạn đồng hành một cái chân giò lớn:

"Tao có thể may áo cho mày, che đi những chỗ rụng lông này."

Cậu tốt bụng đề nghị, sau đó quay đầu nếm súp, không chú ý tới vẻ mặt chết điếng cùng với thân người hóa đá của gấu mèo.

Sét đánh ngang tai!

Jeff đứng ngây ra một lúc rồi giật bắn lên, hắn chít một tiếng, giơ tay che chỗ bị rụng lông, nhưng vì rụng nhiều quá nên che chỗ này lại hở chỗ kia. Gió lạnh ngoài cửa sổ lùa qua kẽ nách, hắn chỉ thấy lồng ngực giá băng.

[End] Raccoon mission [JeffBarcode - Wish]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ