Chap 13

194 31 11
                                    

Barcode nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh chàng "người lạ gặp mặt lần thứ 2" kia, cậu im lặng, ngập ngừng không biết có nên nói thật ra đối tượng cần cảnh sát thăm hỏi là Jeff hay không. Không ai có thể yên tâm khi một kẻ lạ mặt xuất hiện trong nhà mình khi mình đang ốm cả, dù đó là người vừa mới cứu mình đêm qua.

Barcode giả vờ không nhìn thấy chiếc áo dừa quen thuộc trên người Jeff, sau khi uống thuốc, cậu bắt đầu thấy buồn ngủ nhưng vẫn cố gượng mở mắt ra: "Anh có thấy gấu mèo nhỏ ở đâu không..."

Tầm mắt dần nhòe đi vì cái ngáp dài, trước khi nghe được câu trả lời của Jeff, cậu đã thiếp đi rồi.

Nhìn Barcode nằm trên giường, rõ ràng là vóc dáng của cậu cũng cao to, khỏe mạnh, nhưng bây giờ người cậu rã rời, tóc tai bù xù, như chìm trong đống chăn đệm khiến Jeff thấy không thoải mái cho lắm. Hắn đứng khoanh tay trước giường nhìn chăm chú vào Barcode một lát, vươn tay ấn lên chùm tóc vểnh trên đỉnh đầu cậu, muốn nó ngoan ngoãn nằm yên.

"Loài người yếu ớt." Vuốt tóc Barcode được một lúc mà cọng tóc vểnh mãi không chịu thần phục đấng gấu mèo, Jeff hừ nhẹ, cúi đầu hôn lên trán cậu: "Lời chúc phúc từ gấu mèo điện hạ luôn có ích đấy nhé."

Hắn không thể nhịn đói cho đến khi Barcode khỏi bệnh được, thế nên hắn mò mẫm xuống nhà bếp, lấy vài gói thức ăn nhanh ra cho vào lò vi sóng, nhưng hắn không biết cách dùng lò vi sóng nên đã thỉnh lão mèo già vào nhà.

Một người một mèo bốn mắt nhìn nhau trong nhà bếp. Nguyên hình của lão mèo già là một con mèo mướp vàng bị trọc ở gần mông trái do thời trai trẻ từng phông bạt giang hồ - hình như lão mèo già không tự hào về chiến tích này cho lắm, nhưng có vẻ chủ nhân của lão rất thích thú nên là...

Lão mèo già nheo mắt nhìn Jeff: "Điện hạ, hóa ra cũng có chuyện ngài không làm được."

"Con người tôi rất thích sự đối xứng." Jeff cũng nheo mắt nhìn mông lão, chuẩn bị nên cạo chỗ nào trên mông phải cho lão trọc đều.

Lão mèo già run chân, nhổm dậy tới gần hướng dẫn cho hắn cách dùng lò vi sóng, cũng may là tuy trọc mông nhưng lão vẫn rất đáng tin. Jeff cầm hộp súp gà mỡ hành, hắn nhíu mày múc từng lát hành và ớt ra khỏi hộp súp, khi đang loay hoay với hộp súp, tiếng chuông cửa inh ỏi chợt reo lên khiến hắn giật mình, làm rơi hộp súp xuống sàn bếp.

Lão mèo già: "...Cáo từ."

Lão chuồn mất hút trong tích tắc.

Jeff cúi đầu nhìn nước súp chảy tong tong từ sàn bếp xuống đất, lại nhìn ra cửa.

Vậy nên trong lần đầu tiên Grimm gặp Jeff, Jeff đang cầm cái giẻ lau nhà bẩn bẩn, quần áo xộc xệch, tóc mướt mồ hôi dán sát vào trán, cộng thêm ánh mắt sắc lẹm như lưỡi đao kia... anh ta rùng mình một cái, lùi lại nhìn số nhà và địa chỉ trước cửa rồi mới nhíu mày.

Chỉ nhìn thoáng qua Grimm, Jeff đã nhận ra tên này.

Người lần trước xuất hiện trong kính chiếu yêu? Tại sao anh ta chạy ra khỏi kính chiếu yêu được?

Hắn không giấu nổi sự bất ngờ, mà Grimm cũng kinh ngạc vì sự xuất hiện của hắn: "Anh là ai? Barcode đâu? Đây là nhà của em ấy đúng không?"

[End] Raccoon mission [JeffBarcode - Wish]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ