Chap 15

176 27 1
                                    

Chuỗi dấu chân bùn trải dài từ cửa sổ tới chăn, như thể thiếu điều muốn nói cho người ta biết chúng vào bằng đường nào. Mấy tên nhóc bốn chân còn tốt bụng đóng cửa sổ lại giúp cậu, sợ có gió lùa vào nhà.

Barcode: "..."

Grimm đi theo sau lưng Barcode, nhưng không có sự cho phép của chủ nhà, anh ta không dám đi vào phòng, cũng sợ phải nhìn thấy cảnh có người đàn ông lạ nào đó ngủ trên giường của Barcode: "Thế nào? Hắn dậy chưa? Không phải nhà của mình mà ngủ say đến nỗi không biết trời trăng mây nước là gì..."

Nói được một nửa, Grimm kiễng chân nhìn lén, không có ai trong phòng cả. Jeff đi rồi à?

Nghĩ vậy, anh ta càng giận hơn, Barcode đã cho phép tên đó ra vào nhà mình theo ý thích, hay là hắn có cả chìa khóa nhà cậu rồi?!

Barcode không để ý tới Grimm, nhìn dấu chân bùn còn ướt, cậu đoán chắc là chúng cũng chưa đi xa. Barcode biết chúng không có ý xấu với gấu mèo nhà mình, nhưng gấu mèo cũng là một loài động vật sẵn sàng ăn thịt đồng loại đã chết của mình nếu quá đói. Lòng Barcode canh cánh, không thể chịu được nên vội vàng chạy tới bên cửa sổ, nhìn xuống dưới.

Không ngoài dự đoán của cậu, cậu thấy được một đám lông xù đen nâu đang rùng rùng di chuyển tới gần vườn cây rậm rạp ngoài hàng rào, chỉ cách nhà cậu khoảng vài chục mét...

Đêm qua trời mưa, đường trơn khó đi, đàn gấu mèo vừa cố gắng để không trượt ngã vừa nơm nớm lo sợ bị loài người kia phát hiện giữa ban ngày ban mặt. Jeff đang ngủ, hắn cứ cảm thấy cái giường mình nằm có hơi xóc nảy, gấu mèo điện hạ đói lả nên không có sức chống cự, chỉ đành dồn hết sức vỗ lên giường một cái...

Cùng lúc đó, một tiếng kêu "này!" đột nhiên vang lên khiến cái giường "giật bắn lên", sau đó là một tiếng "bẹp" vang dội, gấu mèo điện hạ lăn lông lốc xuống bùn.

Lũ gấu mèo hốt hoảng, chúng trố mắt nhìn nhau, sau đó mỗi đứa một ngả, chạy ra tứ phía như chim muông tan tác.

Jeff: "..."

Hắn nằm trong vũng bùn ướt nhẹp, chỉ cảm thấy nếu mực nước bùn cao hơn một chút, hắn sẽ bị nhấn chìm ngay. Hắn chẳng còn hơi sức nào mà mắng đàn em, cũng không thể lật úp người lại, nhìn từ xa trông như một cái khăn lông nhỏ màu xám đang nổi lềnh bềnh, hết sức quái dị.

Barcode sửng sốt, cậu không ngờ chúng lại ném gấu mèo ở lại như thế. Cậu vội chạy xuống, bế khăn lông xám lăn bùn lên, không thể nhịn cười được: "Sao lại ra nông nỗi này..."

Jeff thầm nghĩ, hắn cũng rất muốn biết.

Cuối cùng, Grimm ngồi trong phòng khách nhìn Barcode nhúng gấu mèo vào nước, thoa xà phòng tắm rửa sạch sẽ rồi sấy khô lông nó, như thể đang chăm một con thú cưng đã sống với cậu lâu năm.

Anh ta không thấy được đàn gấu mèo bê điện hạ nhà chúng đi, cho rằng con gấu mèo này là thú cưng của Jeff, vậy nên nhìn con gấu kia như nhìn thấy Jeff – rất chướng mắt!

Chẳng những được tắm rửa thơm tho mà còn được cho ăn thức ăn ngon, sau khi ngửi được mùi súp thịt thơm lưng, ý chí sinh tồn thúc giục bản năng cựa quậy trong Jeff, chẳng cần Barcode gọi, hắn cũng tự ý thức được nồi súp nằm ở đâu.

[End] Raccoon mission [JeffBarcode - Wish]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ