=================================
Một ngày trước khi chụp ảnh, mấy người Ryu Min-seok nhận được đồng phục đội. Tất cả đều là áo phông quần đùi phù hợp với không khí ngày hè, nhìn dòng chữ "Keria" in màu xanh lam đoan đoan chính chính trên áo, Ryu Min-seok cầm đồng phục đội hạnh phúc đến không muốn buông tay—Những thành viên có kinh nghiệm khác điều đầu tiên làm sau khi cầm đồng phục là xem xét số đo có thích hợp hay không, Lee Jae-won mở đồ của mình nhìn thoáng qua, nhận xét: "Không khác đồng phục cấp ba là bao."
"Đồng phục học trung học sao có thể đẹp như thế này được!"
"Lúc trước người ồn ào muốn hai màu đỏ đen không phải là cậu hay sao?"
"....."
"Cậu thật dễ thay đổi."
"Cái này gọi là thích nghi với hoàn cảnh, cậu thì biết cái gì?"
Ryu Min-seok hừ một tiếng liếc mắt, rốt cục không nhịn được mở túi bóng kính ra, lấy bộ đồng phục ra xem, lúc này Faker cũng mang đồng phục của mình lại so, chậc chậc:
"Không phải nói mình béo sợ không dám đi ra ngoài đường sao? Lão tử vậy mà lại thật tin em, quần áo còn không lớn bằng một nửa lão tử..."
Nếu bộ của Ryu Min-seok là một góc thì bộ của Faker chính là cái cái khăn trải bàn.
Zeus cười nhạo: "Anh ấy nói mình béo mà anh cũng tin sao?"
Ryu Min-seok đắc ý cười cười, ngồi vào vị trí của bản thân đem đồng phục đặt một bên, tay cũng không chạm qua, toàn bộ thời gian đều chuyên tâm chơi trò chơi, người đàn ông ngẩng đầu liếc nhìn Ryu Min-seok một cái: "Cậu ấy béo, nên mới không chịu nổi cơ ngực nhỏ."
"Cậu nói cái gì! Có biết lễ phép hay không. tại sao lại tùy tiện đi đánh giá cơ ngực con trai!"
"Mấy hôm trước lúc cậu ở giữa đường ồn ào nói mình đeo mút đệm cũng không nói như vậy, ông chủ cửa hàng rượu ven đường làm chứng."
"Cái gì mút đệm! Cậu định nói chuyện này cả đời hay sao?!"
"Cậu nghĩ tớ không muốn quên nhanh một chút à?"
"......"Ryu Min-seok phồng má hung hăng trừng mắt nhìn AD mặt liệt, sau đó ôm lấy đồ của mình chạy bịch bịch lên tầng thử quần áo—–Bây giờ là ban ngày, mặt trời tỏa sáng, Ryu Min-seok giơ bộ quần áo của mình lên hướng về phía mặt trời nhìn nửa ngày, cuối cùng nhíu mày gửi tin nhắn cho bạn thân–
[T1, Keria: Trai! Đã nhận được đồng phục mới, nhưng mà có vẻ dễ bị ánh sáng xuyên qua, làm sao đây! Ngày mai đi chụp ảnh nhất định ánh sáng rất lớn a a a a a a a "Hình ảnh"]
Choi Yong-hyeok hai giây sau liền nhắn lại–
[Bố nhỏ của A Mao: Việc nhỏ hóa to, không biết tìm quần xì màu đen mặc vào hay sao?]
Ryu Min-seok: "???"
[T1, Keria: "Màu đen???]
[Bố nhỏ của A Mao: ....Nếu không đỏ thẫm? Thêm chút vui mừng cũng không phải là không được.]
Ryu Min-seok:"....."[T1, Keria: Mẹ nó!!!]
[T1, Keria: Cậu nghĩ cái gì thế!!!]
[Bố nhỏ của A Mao: Một người đàn ông đủ tư cách phải biết cách khêu gợi trong bất kì tình huống nào.]
[T1, Keria: Trời! Khêu cái rắm! Lão tử không giống với cậu đi theo hình tượng yêu diễm hóa, chụp ảnh cả đội cậu cho là chụp ảnh kết hôn à!!]
[Bố nhỏ của A Mao: Nói cho cùng! Ngày mai là lần đầu tiên anh và Min-hyung chụp chung trong một tấm hình, em hi vọng lần tiếp theo thấy hai người chụp chung là ở cục dân chính, trong giấy kết hôn.]
[T1, Keria:.....]
[Bố nhỏ của A Mao: Một lời chúc phúc tốt đẹp, không cần cảm ơn—nếu có một ngày bạn thân hai năm mươi (250* ngu ngốc) lấy được nam thần của thể thao điện tử, em nhất định sẽ đi khoe khoang ba hoa một năm.]
[T1, Keria:....Tại sao anh lại biết một người bạn như cậu!]
Ryu Min-seok nhắn lại xong trực tiếp ném điện thoại sang một bên, lục tung tủ đồ hi vọng tìm được một chiếc quần xì thích hợp–không phải đen cũng không phải đỏ–tốt nhất là nhạt màu–cuối cùng Ryu Min-seok an tâm phát hiện ra mỗi chiếc quần xì của cậu đều cực kì đủ tư cách, cậu từ trong ra ngoài vẫn là một thiếu niên tuyển thủ thuần khiết chính hiệu.
......
Ngày hôm sau, buổi sáng dậy gội đầu tắm rửa, tiện tay mặc chiếc quần xì mới mua lên, khi Ryu Min-seok xuống tầng, mọi người đều đã có mặt, ai cũng mặc trang phục hàng ngày—-bởi vì sợ bọn họ sẽ ở trên xe xoay qua xoay lại làm quần áo bị nhăn, nên ngày hôm qua Kim Jeong-gyun đã thống nhất cầm tất cả đồng phục, để bọn họ trang điểm xong sẽ thay.
"Lại thêm một mùa hạ!" Zeus duỗi thắt lưng, vỗ bả vai Oner, "Hi vọng năm nay cũng có thể thuận lợi đi vào giải thế giới."
"Nếu có vé tham gia giải chung kết, ngày hôm đó tôi nhất định sẽ lấy khóa nhốt toàn bộ mấy người lại," Kim Jeong-gyun khi đưa bọn họ lên xe bảo mẫu than thở, "Tận đến ngày đi đăng kí, mấy người thế nào cũng không thể gây chuyện được."
Faker: "Em sẽ tố cáo với fan các anh nhốt người phi pháp, để cho bọn họ xử lí anh."
Kim Jeong-gyun cười lạnh: "Cậu làm đi, nói không chừng fan cũng nghĩ như vậy, còn nhiệt tình lên coupang mua cho tôi một cái khóa mà chìa của nó đã chìm sâu xuống biển Thái Bình Dương ấy chứ."
Lee Jae-won nghe xong những lời này lúng túng hắng giọng sờ mũi trèo lên xe, ngồi cạnh Ryu Min-seok....Ryu Min-seok xê vào bên trong một chút, bả vai không cẩn thận đụng phải người đang chơi di động là Lee Min-hyung, người kia dừng lại nhìn cậu một cái, khoảng cách hai người gần trong gang tấc, Ryu Min-seok nháy mắt một cái hỏi:"Chật?"
Lee Min-hyung: ".......ừ."
Ryu Min-seok phản ứng rất nhanh nói: "Jae-won đi xuống sẽ không chật nữa."
Lee Jae-won nghe vậy cười nhạo: "Không để tôi đi chụp ảnh tôi vẫn là thay thế bổ sung của cậu, danh sách cũng đã đưa lên rồi, hết hi vọng đi, đồ ấu trĩ."
Ryu Min-seok dùng bả vai đẩy cậu ta, Lee Jae-won cũng lấy vai đẩy lại, Lee Min-hyung cảm nhận được hai người bên cạnh động đậy tạo ra rung lắc, nhìn chằm chằm vào màn hình di động rồi quay đầu đi: "Nếu tiếp tục nháo thì đi xuống xe cho anh, tự mình gọi xe đi chụp ảnh."
Ryu Min-seok: "...."
BẠN ĐANG ĐỌC
[GURIA] KHI EM MỈM CƯỜI CHUYỂN VER
FanfictionVăn án: Một người bạn từng hỏi Ryu Min-seok rằng, liệu cậu có muốn kết giao với một tuyển thủ điện tử hay không. Ryu Min-seok thật sự suy nghĩ và nghiêm túc trả lời rằng: "Mình nhất định sẽ không nói chuyện yêu đương với tuyển thủ E-game đâu. Nếu có...