Chương 154: Tổ huấn

1.7K 80 2
                                    

Quỷ đoản mệnh của Tạ gia sống lâu trăm tuổi
Tác giả: Di Nhiên
Dịch: Quá khứ chậm rãi

Chương 154: Tổ huấn

Mọi người vừa nghe thấy lời này, ánh mắt đồng thời trừng Bùi Tiếu một cái.

"Nếu như không có chuẩn bị..." Bùi Tiếu gượng gạo nói: "Chúng, chúng ta sẽ ở lại giúp!"

"Không cần." Chu Dã ngồi xổm xuống, nắm lấy bàn tay gầy như que củi của Ngô Thư Niên đặt ở lòng bàn tay mình, nhẹ nhàng xoa bóp cho hắn.

Chà xát tay xong lại bắt đầu chà xát chân.

Chân Ngô Thư Niên một năm bốn mùa lạnh như băng, dùng nước nóng đun cũng không ấm lên, chỉ khi hắn dùng tay chà xát, mới có thể xoa ra chút độ ấm.

"Yến cô nương sai người đi lấy Hoàn Hồn Đan, hẳn là muốn nghe được gì đó từ miệng Thư Niên nhỉ." Chu Dã mở miệng.

Yến Tam Hợp hết sức thẳng thắn: "Ngươi đoán đúng rồi, ta quả thực còn mấy câu muốn hỏi hắn."

Chu Dã chậm rãi nói: "Lát nữa hắn tỉnh lại, ngươi tranh thủ thời gian hỏi, hỏi xong, các ngươi hãy rời đi đi. Còn chút thời gian cuối cùng, ta không muốn có người tới quấy rầy hắn."

"Được!" Yến Tam Hợp cúi đầu nhìn Chu Dã, lại thấy trên khóe mắt hắn có một chút nước mắt thoáng qua rồi biến mất.

Nàng chợt thấy đau xót, ngồi xổm xuống.

"Ta còn mấy câu hỏi muốn hỏi Chu đại nhân." Chu Dã liếc nhìn nàng một cái, hờ hững cười nói: "Cô nương muốn hỏi ta, vì sao phải trộm tám trăm lượng bạc kia?"

Yến Tam Hợp: "Ừ."

Chu Dã: "Thư Niên vừa nói rồi đó, ta muốn cho y mọi điều tốt nhất."

Yến Tam Hợp: "Thật sự là như vậy sao?"

"Đúng!" Chu Dã áy náy cười: "Y từ nhỏ cẩm y ngọc thực, chưa từng nếm qua chút khổ sở nào, ta không muốn bạc đãi hắn, thời gian lâu dài nên trong người không dư dả gì lắm."

"Nếu không dư dả thì vì sao còn muốn đi giúp dân chúng?" Yến Tam Hợp ánh mắt thật sâu: "Thậm chí không tiếc mình đi làm trộm?"

Chu Dã: "Khát vọng cả đời của chủ thượng không thực hiện được, ta có thể làm thay người, ngoại trừ chăm sóc Thư Niên cho người thì cũng chỉ có chút chuyện đó thôi."

Yến Tam Hợp: "Ngươi không sợ sau khi dân chúng biết..."

"Yến cô nương!" Chu Dã lạnh lùng ngắt lời: "Không phải mỗi một việc ta làm, đều cần để cho người khác biết nguyên do. Bọn họ nhớ kỹ điểm tốt của ta cũng được, biết ta làm trộm, hận ta cũng được, những thứ này đều không liên quan đến ta."

Sắc mặt Yến Tam Hợp chợt trở nên trắng bệch.

Tổ phụ cũng như vậy, bọn họ thế mà là cùng một loại người.

"Câu hỏi tiếp theo, có thể có chút không vừa tai." Nàng đè nén khó chịu trong lòng: "Ngươi là người Hoa sao lại nhận cha con Ngô gia làm chủ?"

"Không phải chỉ có dân chúng Đại Tề tranh giành thức ăn với chó hoang, ta cũng từng làm việc này." Chu Dã liếm đôi môi khô khốc: "Mười mấy con chó hoang đuổi theo ta, là chủ thượng cứu ta từ trong miệng chó, ân cứu mạng tất nhiên lấy mạng báo đáp rồi."

[Phần 1] Quỷ đoản mệnh nhà họ Tạ sống lâu trăm tuổi rồiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ