Chương 14: Viêm dạ dày

31 4 0
                                    

Làm như không thấy được thần sắc trong mắt Dung Lân, Hoắc Ngôn Sinh cười cười thuần lương vô hại.

Bên cạnh tiểu khu, có nơi để ăn sáng, bên này gần làng đại học, có rất nhiều chỗ tốt, nơi ăn uống cũng rất tiện.

Hoắc Ngôn Sinh mặc dù chuyển đến đây ở sớm hơn cậu, nhưng không thấy hiểu rõ nơi này, hơn Dung Lân.

Dung lân dẫn anh tìm một nhà hàng bánh bao nhân nước: "Ăn bánh bao có thể chứ?"

"Được." Hoắc Ngôn Sinh gật đầu, ánh mắt bình tĩnh nhìn Dung Lân gọi hai xửng bánh bao hai chén cháo, lại thêm một đĩa dưa muối.

Hoắc Ngôn Sinh lấy hai đôi đũa, đưa cho Dung Lân một đôi: "Ăn tỏi không?"

Dung Lân lắc đầu: "Lát nữa còn phải gặp người khác nói chuyện, không tiện."

Hoắc Ngôn Sinh nghe vậy cười cười, không cưỡng cầu, đưa nước tương cho cậu, Dung Lân nhìn anh một cái: "Tôi không ăn nước tướng, giấm là được."

"Chỉ ăn giấm sao (*)?"

(*) còn có nghĩ bóng là ghen.

Vốn dĩ chỉ là 4 chữ bình thường, vào tai Dung Lân lại cảm thấy rất kỳ quặc.

Hoắc Ngôn Sinh dường như cũng nhận ra, cười nói: "Tôi không có ý gì khác."

"Tôi cũng không nói anh có." Dung Lân quay đầu sang một bên không nhìn anh, Hoắc Ngôn Sinh lại cảm thấy Dung Lân như hơi lộ móng vuốt sắc bén ra vậy, cực kỳ đáng yêu.

Giống như con thú non đang nóng lòng thể hiện sức mạnh, mà thực tế thì bộ dáng hung dữ lại lộ ra mùi sữa đáng yêu.

Bánh bao rất nhanh đã được đưa lên, hai người ăn xong cùng nhau đi tới bãi đậu xe, Hoắc Ngôn Sinh lập tử mở miệng nói: "Ngồi xe tôi?"

Xe của Hoắc Ngôn Sinh làm màu đen bá đạo, hai người trên vấn đề xe cộ đều tương đối thích lợi hình xe Jeep này.

Hai người cùng nhau đi xem tòa nhà văn phòng, lái hai chiếc xe đi rõ ràng không tiện, Dung Lân gật gật đầu, không nói gì lập tức ngồi lên ghế phụ.

Người đàn ông lên xe đóng cửa lại, từ phía sau lấy ra hai chai nước, mở nắp đưa cho Dung Lân.

Dung Lân nhận lấy nói tiếng cảm ơn.

Hoắc Ngôn Sinh cười không nói gì.

Có Dung Lân ở đây Hoắc Ngôn Sinh không cần dùng GPS, đợi lúc bọn họ đến nơi, trợ lý của Thẩm Thiên Minh đã đợi ở đó.

Nhìn thấy hai người tới, đối phương cười đưa tay ra: "Dung thiếu, Hoắc tiên sinh, tôi đã nghe Thẩm tổng nói về hai người, tôi họ Lưu, hai người gọi tôi là trợ lý Lưu, là được rồi, tôi bây giờ dẫn hai người đi lên nhìn xem."

"Được, làm phiền trợ lý Lưu rồi." Dung lân đưa tay bắt tay với anh ta một chút cười nói.

"Không cần khách khí, bên này trước đây Thẩm tổng cũng có ý cho thuê, có điều vẫn luôn không tìm được người thích hợp, vừa vặn hai người tới, Thẩm tổng nói cho hai người thuê ông ấy cũng yên tâm."

"Trợ lý Lưu về nhớ nói lời cảm ơn với Thẩm tổng giúp tôi, đợi bên này chúng tôi sắp xếp song, chúng ta sẽ qua thăm hỏi."

Tôi bị tên đàn ông nhà giàu quấn lấyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ