Vừa mới vào khoa nội tiêu hóa, Lý Ngọc cầm sổ khám bệnh và đơn thuốc ngồi chờ tới lượt cũng đã mất nửa ngày, may là đến số của Lý Ngọc thì vẫn chưa tới giờ nghỉ trưa.
- Chào cậu, mời cậu ngồi, cho hỏi cậu tên là gì?
Bác sĩ Lưu gần như cũng quên mất người bệnh nhân gần một tháng trước rồi, chuyện này Lý Ngọc có thể thông cảm được, một ngày gặp nhiều bệnh nhân như vậy thì sao có thể nhớ tới cậu chứ?
- Tôi tên Lý Ngọc, 3 tuần trước có đến đây khám và được chẩn đoán là loét dạ dày cấp thể nhẹ, bác sĩ Giản...
- À tôi nhớ ra cậu rồi, là bệnh nhân đẹp trai mà đâm vào Giản Tùy Anh để cậu ta phải ngồi cả buổi chỉ để lọc giấy tờ xếp trả lại bệnh án của từng bệnh nhân. May cho cậu là hôm ấy tên đó không có chuyện gì chọc đến đấy, không chắc là cậu đã bị mắng cho bay màu luôn rồi.
Lý Ngọc đang nói dở mà bị bác sĩ Lưu hai mắt sáng rỡ, dù đeo khẩu trang vẫn rõ là đang cười cậu, lại còn rất hào hứng mà nhắc lại chuyện cũ.
- Bác sĩ các anh cũng có trí nhớ tốt nhỉ?
- Tại cậu đẹp trai đương nhiên là tôi nhớ rồi, đẹp như vậy lỡ mà là người nổi tiếng thì có phải tôi vinh dự được thăm khám cho người có sức ảnh hưởng không? Mà giờ không phải cũng chả sao, tương lai vẫn dễ nổi tiếng.
Được khen đẹp trai thì Lý Ngọc đã nghe nhiều rồi, chỉ là đi bệnh viện mà được bác sĩ nhớ tới vì đẹp trai thì cũng có chút ngại ngùng.
Thực ra Lý Ngọc do tính cách có phần hơi 'dị', lại thích ở một mình, dù thời điểm chưa kiêng này kia vì dạ dày thì cũng vẫn hay bốc hơi trong các cuộc hẹn. Đồng nghiệp nữ thấy cậu thì cũng chỉ cười cười rồi đi chứ chẳng hề thêm tên cậu vào danh sách người đàn ông đáng hẹn hò. Yêu một tên đàn ông đẹp trai mà đam mê công việc, bỏ bê cả bản thân mình thì sao có thể lo cho bạn đời chứ?
Nhìn cách cậu ăn mặc hàng ngày cũng khiến người ta đánh giá cậu đáng mấy phân tiền rồi, dù biết là chuyện ăn mặc và lối sống tệ ấy có thể thay đổi nhưng ai sẽ có đủ kiên nhẫn với một người bảo thủ như Lý Ngọc đây? Trong khi số đàn ông tốt ngoài kia không thiếu, đâm đầu vào một tên như Lý Ngọc thì thực sự... ờm, không phải là sự lựa chọn tốt nhất.
Lý Ngọc biết khiếm khuyết của mình nhưng mà cứ động đến công việc là cậu lại như bị cuồng loạn vậy, cứ như thế chỉ khi cắm đầu vào làm việc mới khiến cậu thực sự được thỏa mãn cả thân tâm trí. Thực ra người ngoài nhìn vào không có gì đáng để bụng, cứ sống như những gì mình muốn là được rồi, họ cũng chả dùng mấy lời khen ấy mà nuôi sống được cậu ở cái đất Bắc Kinh đắt đỏ này.
- Ngại quá, tôi không đi lạc chủ đề nữa, vậy cậu hôm nay tới đây là gặp vấn đề gì? Đơn thuốc không hiệu quả hay là tình trạng chuyển biến nặng hơn?
- Tôi... tôi bị tác dụng phụ của Omeprazol này đây. Anh xem xem phải giải quyết thế nào.
Lý Ngọc lưỡng lự, vấn đề này có chút cá nhân, mà không nói ra thì bác sĩ cũng chả biết cậu gặp chuyện gì để mà giải quyết. Theo cậu tìm hiểu thì mấy tác dụng không mong muốn mà cậu quan tâm kia lại là rơi vào thiểu số, rất ít người bị dính phải...
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đồng nhân Lý Giản] Series đồng nhân Lý Giản - Yêu Một Kẻ Ngốc
FanfictionTên: Series đồng nhân Lý Giản - Yêu một kẻ ngốc Tác giả: @SelenaMelon (Toka) Thể loại: gồm nhiều thể loại, độ dài không cố định Mô tả: Một góc nhà nho nhỏ mần hàng cho 2 bảo bối Lý Ngọc và Giản Tùy Anh. Mỗi câu chuyện là một plot riêng, có thể không...