Ngoại truyện 3: Thế giới mới (3)

38 6 1
                                    

Edit: Phong Nguyệt

Lỗ tai Bạch Tiểu Cốc bốc khói, không nghe không nhìn, cúi đầu đi về phía cổng trường——

Ai muốn nói chuyện với cái tên trêu hoa ghẹo nguyệt này? Đôi mắt cả trường đều dính lên người hắn!

Bạch Tiểu Cốc thất thần bước đi, xui xẻo dẫm hụt bậc thang.

"Cẩn thận!"

Cổ tay y bị giữ chặt, cả người nhào về phía trước, tiếp đó một bàn tay hữu lực đỡ lấy eo y, vững chãi ôm y vào lòng.

Bạch Tiểu Cốc: "........."

Âm thanh của Tần Cửu Khinh xẹt qua tai y: "Sao cứ muốn nhào vào lòng tôi thế?"

Trái tim Bạch Tiểu Cốc đập ầm ầm.

Tần Cửu Khinh không coi ai ra gì mà ôm lấy y, chầm chậm nói "Nếu đứng không vững thì tôi sẽ ôm cậu..."

Bạch Tiểu Cốc đẩy hắn ra, mặt đỏ như cà chua chín: "Cậu... cậu!"

Y chưa từng mắng người bao giờ, tuy đang tức điên nhưng y không thể thốt ra được lời hung hăng, ngược lại vì làn da mỏng, ửng đỏ che kín cổ, càng như thẹn quá thành giận.

Nhóm quần chúng ăn dưa liên tiếp hít hà.

Bạch Tiểu Cốc liếc mắt nhìn, nhất thời cảm nhận được thế nào là "cái chết xã hội".

A a a, quả nhiên người này lưu manh không ai bằng!

A a a, lưu manh mau mau thu hồi những lời này đi!

Ai...

Ai nhào vào lòng hắn?!

Giải thích chính là che giấu, che giấu chính là sự thật.

Bạch Tiểu Cốc tự dưng bị bôi nhọ chỉ muốn thoát khỏi hiện trường ngay và luôn.

Y và Tần Cửu Khinh không hợp nhau, y không muốn gặp lại hắn lần nào nữa!

Bạch Tiểu Cốc không nói hai lời, nhanh chóng bước đi, Tần Cửu Khinh không để ý quần chúng vây xem, bước theo.

Bạch Tiểu Cốc tức tối: "Đừng theo tôi!"

Tần Cửu Khinh: "Cổng trường chỉ có một."

Bạch Tiểu Cốc không để ý tới hắn.

Do khoảng cách bước chân chênh lệch, dù Bạch Tiểu Cốc bước đi như bay cũng không thể tránh khỏi tên lưu manh.

"Giận?" Tần Cửu Khinh hỏi.

Bạch Tiểu Cốc: "Không. "

Tần Cửu Khinh: "Vậy..."

Bạch Tiểu Cốc vô cảm nói: "Muốn giết người diệt khẩu thôi!"

Nói xong, y bước lên xe, cửa xe đóng lại cái rầm, không nhìn người ngoài cửa sổ cái nào, đồng thời nói với tài xế: "Chú Lý, về nhà!"

Ô tô nghênh ngang rời đi, Tần Cửu Khinh "cứu" Bạch Tiểu Cốc hai lần đứng tại chỗ, lắc đầu: "Thật nóng tính."

Lời trong lòng lại là: "Thật đáng yêu."

Nhóm học sinh ngoại trú chen chúc ở cổng trường, chứng kiến toàn bộ cảnh tượng có một không hai.

Không bao lâu sau, học thần chuyển trường và giáo thảo học tra có chuyện khó nói đã truyền khắp khối mười hai.

[2022] Tiểu bạch cốt- Long ThấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ