Chương 26. Andrew

20 5 0
                                    

Ở nhờ một thời gian Reo cũng hồi sức. Bản thân chỉ biết nằm ăn mà không làm gì khiến cậu cảm thấy có chút xấu hổ. Nhưng đến lúc xin làm việc cùng thì mọi người đều không cho, nói cậu cần nghỉ ngơi để dưỡng thai nhi. Reo cứng đầu không chịu ở yên một chỗ, lanh chanh phụ giúp mấy công việc nhà như giặt giũ, quét sân với cho gà con ăn. Thấy cậu bướng bỉnh như vậy cụ ông cũng đành chịu thua mà để cậu phụ một tay chân.

Không chỉ riêng ông lão mà ba cậu con trai của ông cũng rất quý mến Reo. Mọi người đều coi cậu là một thành viên trong gia đình. Reo cũng quý họ. Cậu quý mọi người như nhau, nhưng nếu phải lựa chọn một người thân thiết nhất, Reo sẽ chọn Andrew. Cậu con trai thứ hai này mới mười chín mùa xuân, kém Reo những bốn tuổi nhưng tính tình lại vô cùng hợp cạ. Hai người có sở thích giống nhau, như thích ngắm vườn hoa được cắt tỉa gọn gàng khi đang tắm nắng mới hay hào hứng chờ đợi những con chim sẻ xinh xắn phá vỡ vỏ trứng ngột ngạt để dang cánh bay rộng trời xanh.

Andrew có những thú vui độc lạ. Niềm đam mê với khám phá của cậu ấy rất đặc biệt, trong khi Fed chỉ coi những lần xuống núi là thực hiện công việc mua bán, trao đổi hàng hóa thì Andrew lại coi đó như một hành trình phiêu lưu đích thực. Ở dưới núi cậu có thể tiếp cận với muôn vàn điều hay cái lạ, những thứ bản thân cảm thấy thú vị thì cậu đều ghi chép lại vào một cuốn sổ da nhỏ coi như nhật ký. Không chỉ có khát khao nghiên cứu, Andrew còn là con người có tấm lòng trân trọng, yêu thương thiên nhiên.

Khi rảnh, cậu thường dành hàng giờ để quan sát hoạt động của những chú ong chăm chỉ lấy mật; xem chú dế mèn cường tráng đứng trước hiên nhà đang phô trương đôi càng mẫm bóng, sở hữu thân người rung rinh một màu nâu bóng mỡ, soi gương được và rất ưa nhìn. Ngoài ra, cậu hay chăm chút cho tổ chim non, đưa những con vật không may mắn rơi vào hố trở về bên vòng tay ấm áp của gia đình. Những điều nhỏ nhặt tưởng chừng "không đáng quan tâm" như vậy lại được Andrew để ý.

Cậu không màng quần áo dính bẩn do bùn đất mà trực tiếp bò xuống nằm phác thảo nhanh tại chỗ, ghi chú lại những điều hay, điều mới cậu phát hiện được. Trộm vía Andrew có tài năng hội họa thiên bẩm, từng cảnh quan cậu chứng kiến đều được ghi chép và vẽ lại rất tỉ mỉ, cậu tỉa tót đến từng tán lá cho bức tranh chim ca uốn lượn trên một cành lá xanh mơn mởn, bức họa có hồn đến mức Reo nhìn vào cũng phải thích mê.

Dù ngại ngùng không dám nói ra, nhưng thực lòng Reo rất ngưỡng mộ Andrew, thiếu gia Mikage bị thu hút bởi tất cả những điều nhặt nhạnh mà lại vô cùng quý giá ấy. Nếu ở trên thành phố, cơ may Andrew trở thành một họa sĩ tài ba hoặc nhà nghiên cứu sinh vật học là hoàn toàn có thể, chỉ tiếc là tài năng của cậu đang bị lãng phí ở chốn sơ khai này. Nhiều lần Reo thử khai mở suy nghĩ cho bạn mình, giới thiệu cho cậu những công việc thú vị trong đô thành xa hoa, nom cậu ta thích lắm, say sưa nghe Reo kể về những viễn cảnh huyền diệu ấy như thể chúng có thật.

Dù yêu thích và rất muốn trở thành những con người dùng tài năng để bứt phá như Reo nói, Andrew vẫn khiêm tốn từ chối những lời đề nghị hấp dẫn của cậu. Reo giờ tưởng chừng như trong vai đa cấp, mời gọi những con gà non bé bỏng bằng tấm vé vàng đổi đời sáng loáng, nhưng chú gà con Andrew này không dễ sa đà vào bẫy như đồng loại. Cậu ta chỉ nói rằng, khi nào bản thân có thể đền ơn đáp nghĩa trước công sinh thành dưỡng dục của cha, khi ấy mới có thể an tâm gói ghém đồ đạc lên đô thị khởi nghiệp.

[NagiReo] Ngày hạ ở lạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ