Chương 20

1.1K 61 0
                                    

Chương 20: Lời mời kết bạn

Trong ba tháng quen biết Trình Hướng Lê, đây là lần đầu tiên Tống Dụ Minh thấy hắn tức giận.

Anh hối hận vì đã nói những lời như vậy với Trình Hướng Lê, nhưng sau đó anh nghĩ lại, tình trạng của Trình Hướng Lê thật sự không tốt, thân là bác sĩ, anh nên kịp thời chỉ ra vấn đề.

Có lẽ sau mấy ngày nữa, khi bình tĩnh lại thì hắn sẽ tự tìm tới thôi.

Trở lại phòng bệnh, một đêm bận rộn bắt đầu. Tình trạng bệnh nhân luôn diễn biến phức tạp. Nửa đêm, cô gái được chẩn đoán mắc ung thư dạ dày đột nhiên nôn ra máu.

Cô gái sợ đến mức vừa nôn vừa khóc lóc hỏi có phải mình sắp chết rồi không.

Sau khi được tiêm tĩnh mạch, huyết áp dần dần ổn định. Bởi vì trước đó người nhà đã yêu cầu không nói cho bệnh nhân biết sự thật nên Tống Dụ Minh chỉ có thể nói rằng cô gái bị loét da dày do căng thẳng mà thôi, chỉ cần cầm máu và nghỉ ngơi vài ngày là được.

Bước ra khỏi phòng bệnh, bầu trời ngoài cửa sổ đã hửng sáng. Tống Dụ Minh bình tĩnh nói với Hàng Văn Huyên: "Chúng ta không thể trì hoãn được nữa. Hãy liên lạc với gia đình càng sớm càng tốt, phải nhanh chóng chuyển đến khoa ung bướu."

"Nhưng chuyển khoa liên tiếp như vậy liệu cô bé có chịu được không ạ?"

"Nỗi sợ vô hình chỉ càng làm tiêu hao sức lực của cô bé thôi. Bản thân bệnh nhân biết rõ tình trạng sức khỏe của mình hơn chúng ta." Tống Dụ Minh tin vào phán đoán của mình: "Tôi sẽ tư vấn tâm lý cho cô bé, đừng lo lắng."

Vừa nói xong, Tống Dụ Minh liền nghĩ tới một "bệnh nhân" khác cũng cần phải lo lắng. Kết quả chờ đợi suốt một tuần, Trình Hướng Lê vẫn không liên lạc với anh.

Cuối tuần là sinh nhật con trai Thẩm Hiểu Trang. Tống Dụ Minh và Giang Thính Nhiên hẹn đi cùng nhau, anh cứ nghĩ mình sẽ gặp được Trình Hướng Lê ở đây. Khi hai người đến bàn tiếp tân để đưa tiền mừng, Giang Thính Nhiên chợt lấy ra hai phong bì màu đỏ.

"Cái này là của Trình Hướng Lê, anh ấy có việc nên không tới được, anh ấy nhờ em đưa tiền mừng giúp."

Tống Dụ Minh nghe vậy thì ngạc nhiên quay đầu lại hỏi: "Anh ấy liên lạc với cậu à?"

"Đúng vậy, ngày hôm qua đột nhiên chuyển cho em một ngàn tệ, nhờ em đưa tiền mừng hộ." Giang Thính Nhiên tìm tên Trình Hướng Lê trong danh sách khách mời: "Gần đây hai anh có liên lạc với nhau không?"

Tống Dụ Minh hít một hơi thật sâu, thấy hắn tránh né mình như vậy, anh có hơi chạnh lòng một chút.

"Bọn anh cãi nhau."

"Gì cơ?" Giang Thính Nhiên khó tin hỏi: "Hai anh đã phát triển đến mức này rồi à?"

"Thật ra cũng không thể coi là cãi nhau được." Tống Dụ Minh phiền muộn gãi tóc: "Anh tự nói ra một số điều không phải lắm."

"Anh đã xin lỗi chưa?"

"Đương nhiên rồi, anh cũng đã giải thích với anh ấy rồi." Tống Dụ Minh tưởng mình đã nói rõ ràng, anh thấp giọng lẩm bẩm: "Người này sao lại như thế chứ?"

[EDIT HOÀN/ĐAM MỸ] Hạ Cánh Nhanh Chóng - Nhị Hoàn Bắc LộNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ