"Cốc cốc"
-Vào đi.
Trưởng khoa Choi nhàn nhạt lên tiếng, mắt vẫn không rời khỏi đống bệnh án trên bàn làm việc vì anh biết người đến tìm chẳng ai khác ngoài tên bác sĩ kia.
Dongmin tự nhiên bước vào văn phòng trưởng khoa, chọn cho mình chỗ ngồi êm ái nơi ghế sofa rồi thoải moái ngả cái lưng già của mình trên đó.
-Anh gọi em có chuyện gì không?
-Là em phải không?
-Hả cái gì?
Dongmin chả hiểu gì, muốn nói gì thì nói mẹ ra đi cho rồi hay màu nè hoa lá hẹ bánh tét nước cốt dừa pháo hoa mưa sa hột lựu lung linh lấp lanh lập lòe le lói quá.
Choi Soobin nhếch miệng cười khó hiểu, đưa mắt nhìn thẳng vào Han:
-Khiến cho lão mặt xanh như đít nhái thế kia thì ngoài chú ra thì còn ai hả nhóc?
-À
Đến giờ Donghyun mới hiểu ý của Soobin. Hắn nhún vai, bĩu môi tỏ vẻ vô tội:
-Em có làm gì đâu, do lão nhát quá đấy chứ.
...
1 tiếng trước tại phòng họp
Giám đốc Um đang hăng say cho mọi người bình chọn thì bỗng nhận được cuộc điện thoại từ chủ tịch tập đoàn B.*
*bệnh viện B là một phần của tập đoàn B các bạn nhó! Vậy nên giám đốc bệnh viện cũng đứng dưới chủ tịch thoi hà.
Vừa bắt máy, lão đã đổi giọng ngọt xớt:
-Dạ chào phu nhân, giám đốc Um đây ạ!
-"Giám đốc" Um? Ha, tôi thì lại thấy ông đang chán chức vị đó thì phải.
Đầu dây bên kia là một người phụ nữ, chỉ cần qua giọng nói thanh cao kia thì cũng biết bà là người có quyền lực, địa vị không phải dạng vừa đâu. Đến cả lão giám đốc còn phải e dè kia mà.
-Ôi phu nhân, tôi đ- đã làm gì sai ạ?
Um toát hết mồ hôi hột, mồ hôi mẹ mồ hôi con thi nhau túa ra như nước.
-Chức vị của giám đốc Um đây cao quá rồi nhỉ, việc gì cũng chẳng cần đến phiên tôi xử lí.
Chỉ một câu đơn giản, cũng chẳng cần nói thẳng ra vấn đề mà cũng đủ khiến đối phương phải tự soi lại bản thân, tưởng chừng như là một câu hỏi bình thường nhưng lại chính là lời cảnh cáo đáng sợ nhất. Đấy người ta gọi là đẳng cấp của giới thượng lưu.
-Thành thật xin lỗi phu nhân, tôi biết rồi ạ. Phu nhân Han thứ lỗi, tôi quá hấp tấp mà không suy nghĩ kĩ rồi ạ.
-Không có lần sau.
Nói xong, người phụ nữ kia liền cúp máy để lại lão giám đốc còn run cầm cập mà gấp rút cho kết thúc cuộc bầu chọn, xem như chưa có chuyện gì xảy ra.
*
Soobin thấy phản ứng của người trước mặt thì lại càng cười to hơn nữa.
-Em làm vậy chẳng khác gì tên Junseo kia, cũng là mách lẻo phụ huynh đấy thôi.
![](https://img.wattpad.com/cover/371935177-288-k404745.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
( Gongfourz ver ) Cột Sống Nghề Y
FanficBộ đôi bác sĩ tài năng nhưng cũng không kém phần tài lanh và những câu chuyện bất ổn ngành y * Đây là fic chuyển ver bởi chính tác giả cre ảnh bìa @goubeo29