Chương 35: Ngạ Quỷ

160 11 0
                                    

Phiêu Miểu – Cầm đèn

Tác giả: Bạch Cơ Quán

Dịch: Quá khứ chậm rãi

Phần 5: Cỏ kiếp sau

Chương 5: Ngạ Quỷ

Buổi chiều, Nguyên Diệu xin phép đi thăm Vi Ngạn.

Khi Nguyên Diệu đến Vi gia thì đã là hoàng hôn. Nghe từ miệng người hầu rằng Vi Ngạn không sao, Nguyên Diệu mới thở phào nhẹ nhõm. Nguyên Diệu định đi thẳng đến Lầu Nhiên Tê để gặp Vi Ngạn nhưng khi đi ngang qua khu vườn, hắn tình cờ gặp Vi Đức Huyền, sau khi chào hỏi thì bị ông kéo vào thư phòng trò chuyện một lúc. Khi Nguyên Diệu đến Lầu Nhiên Tê thì trời đã tối.

Nguyên Diệu đã từng ở lại Lầu Nhiên Tê một thời gian, sau khi đến Phiêu Miểu các, thỉnh thoảng hắn cũng ghé qua uống rượu với Vi Ngạn nên rất quen thuộc nơi này. Những người hầu cũng nhận ra hắn, mỉm cười chào: "Nguyên công tử đến thăm đại công tử à?"

Nguyên Diệu cười nói: "Ta đến thăm Đan Dương, hắn đã ổn chưa?"

"Đại phu đã châm cứu, đại công tử không sao rồi. Bây giờ chắc đại công tử đang chơi với Nam Phong trong phòng."

Nguyên Diệu đến phòng Vi Ngạn, cửa phòng không đóng.

"Đan Dương đã khỏe chưa? Ta đến thăm hắn đây." Nguyên Diệu vừa nói vừa bước vào.

Phòng của Vi Ngạn chia thành hai gian trong và ngoài, được ngăn cách bởi một bức bình phong vẽ tranh thủy mặc. Vi Ngạn có sở thích kỳ quặc, bức bình phong không vẽ hoa cỏ hay mỹ nhân mà là bức tranh Thập Điện Diêm Vương, trông rất hung ác và đáng sợ.

Phía sau bình phong, trước bàn trang điểm đồng là một cây nến bảy nhánh cháy leo lét. Một người mặc trang phục lộng lẫy ngồi trước bàn trang điểm, đang dùng lược sừng trâu chải tóc mai. Nhìn từ phía sau, người đó là nam nhân, nhưng tay cầm lược sừng trâu lại uốn cong như tay nữ nhân, động tác đầy vẻ yêu kiều của nữ nhân.

Nguyên Diệu biết rõ Nam Phong, hắn tiểu đồng của Vi Ngạn, có dáng vẻ như nữ nhi, nên tưởng là hắn ta lập tức hỏi: "Nam Phong, Đan Dương không ở đây sao?"

"Nguyên công tử, lại là ngươi sao." Một giọng nữ vang lên.

"Á?" Nguyên Diệu giật mình.

Nam Phong vẫn cẩn thận chải tóc mai, không quay đầu lại.

"Nam Phong?" Nguyên Diệu tò mò bước tới, vừa rồi có phải Nam Phong đang nói với giọng eo éo không? Sao bóng lưng của Nam Phong trông cao lớn hơn bình thường thế?

Nguyên Diệu đi vòng qua bên cạnh Nam Phong, Nam Phong vừa quay đầu lại, nhìn Nguyên Diệu cười quyến rũ.

Khi Nam Phong quay đầu lại, Nguyên Diệu mới phát hiện đó không phải Nam Phong, mà là Vi Ngạn.

Nguyên Diệu toát mồ hôi lạnh: "Đan Dương đang làm gì vậy?"

Vi Ngạn cười duyên dáng, khuôn mặt đầy vẻ nữ tính: "Nguyên công tử, ngài không nhận ra nô gia sao?"

Nguyên Diệu toát mồ hôi như mưa: "Đan Dương... sao giọng của người lại thành giọng nữ nhân thế này?!"

Vi Ngạn lấy một chiếc khăn thêu ra, giơ ngón tay uốn cong lau mồ hôi cho Nguyên Diệu: "Nô gia vốn là nữ nhân mà. Nguyên công tử, sao ngài lại đổ mồ hôi thế?"

[Full] Phiêu Miểu 1 - Quyển cầm đènNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ