" đau đau " tiểu vy nhăn mặt nhìn ngọc thảo kêu lớn, bộ nó muốn em què luôn hay gì mà làm mạnh tay dữ ?
" ai kêu mày đánh chị tao " ngọc thảo vẫn giữ lực như cũ, thoa vào chỗ bầm trên tay tiểu vy thêm mấy cái
" ai kêu chị mày không nên nết, có chồng rồi còn để người khác hôn " tiểu vy gân cổ cãi lại, em chỉ là thay mặt chồng thùy tiên xử lí mà thôi
" chồng người ta không có ý kiến thì thôi, chứ mắc gì mày đánh người ta " ngọc thảo dừng tay lại, quyết định hôm nay sẽ cãi lộn với tiểu vy một trận ra trò
" thì ..." tiểu vy bất chợt cứng họng, nói đúng quá biết cãi sao bây giờ
" thì sao ? hay tại mày ghen nên mày mới làm vậy ? " ngọc thảo đanh đá nói, nhìn cái mặt nó là biết nó ghen với đỗ hà rồi
" ai thèm ghen, tao với con người đó không có liên quan gì đến nhau hết " tiểu vy quay đầu ngó lơ sang chỗ khác, em thiếu gì người thích, cần gì phải đi ghen tuông với người khác
" chính miệng mày nói đó nha, vậy có gì để mai tao kêu chị tiên viết thư rủ đỗ hà xuống đây chơi " ngọc thảo nhìn biểu hiện của tiểu vy thì trề môi, bày đặt làm giá nữa
" mày bạn tao hay bạn nhỏ đó " tiểu vy nghe tới hai từ đỗ hà thì sôi máu, lập tức quay phắt qua hỏi ngọc thảo thẳng thừng
" tao là em thùy tiên, ai thương chị tao thì tao là bạn người đó " ngọc thảo hất mặt đáp lại, tiểu vy phải tu thêm mấy kiếp nữa mới có cơ hội cãi thắng được em
" với lại mày với chị tiên không liên quan gì nhau thì trả lại cọng dây chuyền đây, không ưa người ta mà đeo đồ của người ta quài vậy " ngọc thảo cà chớn đưa tay ra trước mặt tiểu vy đòi lấy lại cọng dây chuyền tiểu vy đang đeo, kỳ này em quyết dí nó tới cùng
" mày ..." tiểu vy tức giận đến nỗi mặt mày đỏ hết cả lên, đúng là chị em một nhà, đều là đồ đáng ghét hết
" sao ? " ngọc thảo thích thú nhìn vẻ mặt của tiểu vy, chắc tức muốn trào máu họng rồi hả ?
" không trả " tiểu vy bực bội trả lời, dù sao ở trong phòng cũng chỉ có mình em với ngọc thảo, không cần phải sợ mất mặt
" sao không trả ? " ngọc thảo được dịp lấn tới, giây phút này còn hồi hộp hơn lúc em nghe phương anh nói thương em nữa
" tại tao thương người ta được chưa " tiểu vy chỉ ước gì bây giờ trong tay mình có nắm lá ngón, em sẽ nhét vô họng ngọc thảo, cho nó ngủm luôn, chứ hỏi gì mà hỏi quài vậy ?
" ai ? " ngọc thảo tủm tỉm cười, chuyến này về phải nói với phương anh bày trò cho hai người này đến với nhau mới được
" thùy tiên " tiểu vy trầm giọng liếc mắt nhìn ngọc thảo, sao mà hay giả điên quá
" thùy tiên cũng thương tiểu vy " ngọc thảo khúc này xin phép được thay mặt thùy tiên trả lời lại
" xạo quá má, thương tao mà đuổi tao đi, thương tao mà đi lấy chồng, thương dữ chưa, thương này là thương người khác á hả ? " tiểu vy hờn giận nói, kiểu này chắc tâm sự với ngọc thảo sáng đêm khỏi ngủ luôn
