29. Jeonghan xảy ra chuyện?

1K 125 19
                                    

"Jeonghan, con phải gọi là mẹ."

Trước lời đề nghị của mẹ Choi, Jeonghan lúng túng. Anh không biết nên trả lời như thế nào, chỉ biết nhìn sang Seungcheol ra hiệu cầu cứu.

Seungcheol lúc nãy còn bĩu môi làm nũng giận mẹ với anh thế mà bây giờ đã cười toe toét không thèm giúp.

"Dạ bác ơi..."

Thấy Jeonghan cứ lúng túng mãi, mẹ Choi đành thuyết phục tiếp.

"Gọi dần, gọi dần, chỉ là vấn đề thời gian thôi mà."

Jeonghan vẫn còn lưỡng lự. Đến mức này mẹ Choi chỉ đành tung ra chiêu cuối cùng.

"Jeonghan, hay là thằng nhãi kia nói không muốn cưới con đúng không? Ôi cái thằng trời đánh."

Seungcheol đang ngồi không tự dưng lại bị dính đạn. Anh bị mẹ đánh những cái lên vai thật mạnh. Ủa chứ không phải là diễn thôi hả? Sao mà đánh đau dữ vậy nè!!!

Jeonghan thấy Seungcheol lại bị đánh thì vội vã xua tay phủ nhận.

"Bác ơi không phải đâu ạ, tại cháu hơi ngại thôi."

"Thôi mà, có gì đâu mà ngại, mẹ chờ tiếng này lâu lắm rồi. Con giúp mẹ đi mà, nha, nha."

Jeonghan bị mẹ Choi thuyết phục cho mềm nhũn cả người. Anh quay lại nhận được tín hiệu gật đầu từ Seungcheol.

Lấy hết tất cả dũng khí, Jeonghan ngại ngùng khẽ gọi.

"Dạ mẹ."

Cả ngày hôm đó, mẹ Choi vui đến cười không ngừng được.

Ngày hôm sau, căn nhà nhỏ của Seungcheol và Jeonghan lại có hai vị khách mới đến thăm.

Khi Seungcheol vắng nhà, mẹ Choi đang còn chơi với em bé trong phòng, tiếng chuông cửa vang lên đốc thúc Jeonghan nhanh chóng ra mở.

Khoảnh khắc mở cửa ra, Jeonghan thấy trước mặt là hai người đàn ông. Một người đã khá lớn tuổi, người còn lại có vẻ chỉ lớn hơn anh vài tuổi. Điểm chung giữa hai người này là cực kỳ đẹp.

Jeonghan thấy hai người trước mặt khẽ vẫy tay chào mình. Anh hơi hoang mang. Liệu là có phải hai người tìm lộn nhà không?

"Dạ cho cháu hỏi, bác với anh đây là?"

"À bác, bác là-"

"Thôi, ba để con nói cho."

Jeonghan đơ người trước sự ấp úng của hai người kia. Rõ là anh mới là người cần phải lúng túng mà!?

"Bác với anh cứ bình tĩnh nói ạ."

Jeonghan thấy bàn tay của người đàn ông nhỏ hơn kia đưa ra run run. 

"Xin chào em, anh, anh là anh trai của Seungcheol."

Lần này đến lượt Jeonghan run rồi.

Nụ cười của anh cứng đờ ngay tức khắc. Cánh tay như không thể nâng lên được nữa. Não anh ngay lập tức nhảy số. Vậy người đàn ông lớn hơn là?

"Bác, bác là ba của Seungcheol."

Jeonghan xịt keo cứng ngắc.

Cánh tay giơ ra từ lâu của Seungmin vẫn chưa có hồi đáp. Anh thẹn thùng rút tay lại dụi dụi mắt.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Sep 13 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[ CheolHan ] - MistakeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ