- Geum Young, tuần này mẹ sẽ bắt đầu cho con đi học các lớp thanh nhạc và lớp tiếng anh. Và vì bố mẹ không thể có nhiều thời gian đưa con đi học nên bố mẹ đã thuê 2 vệ sĩ cho con. Họ sẽ đưa đón con.
Lịch học dày đặc khiến cô mệt mỏi. Thời gian cô được ở bên Jin chẳng nhiều như trước nữa, chỉ gặp nhau được một lúc ở trường.
À và không thể quên một chi tiết, In Hyung đi học thêm cùng Geum Young. Tuần đó, cô ở cạnh In Hyung còn nhiều hơn cả ở bên Jin nữa.
Nhưng mà cách đó chẳng thể nào hiệu quả được. Cô và anh, vẫn yêu nhau, lúc nào ở bên nhau được thì vẫn tranh thủ từng phút từng giây.
____________________________________________________________________________________
Một ngày của tháng 2...
Chuông điện thoại của Jin reo liên hồi. Là một số máy lạ.
- Alo. Ai thế ạ ?
- Chào cháu. Cô là mẹ của Geum Young.
- À... dạ cháu chào cô ạ. Không biết cô gọi cháu là có việc gì...
- Cháu cũng biết rồi đấy, về chuyện yêu đương giữa cháu và Geum Young. Chẳng phải cả nhà cô và bố mẹ cháu đều đã phản đối rồi sao ? Cháu cũng biết lí do rồi còn gì ?
- Nhưng cháu thấy nếu là lí do đó, thì cháu và Geum Young sẽ không thể bỏ nhau được đâu cô ạ. Vì chuyện làm ăn giữa các công ty đâu liên quan gì tới bọn cháu ?
- Tất nhiên là nó liên quan tới các cháu rồi. Chỉ có phụ thuộc vào con cái thì công ty sau này mới tiếp tục phát triển được. Đó cũng là lí do vì sao khối liên kết của chúng ta lại có luật như vậy.
- Cháu biết, nhưng thưa cô, cháu và Geum Young sẽ không chia tay đâu ạ. Là bọn cháu yêu nhau, không phải công việc hay gì, mà thật lòng yêu nhau và đến với nhau. Cháu mong cô sẽ không cản bọn cháu nữa chỉ vì lí do công việc...
- Vậy thì có lẽ cô không còn cách nào khác ngoài việc bắt cháu lựa chọn nhỉ ?
- Lựa chọn ạ ?
- Hoặc là cháu đi, hoặc là Geum Young đi.
- Đi...
- Cô và bố mẹ cháu cũng đã thỏa thuận với nhau rồi. Hai đứa chừng nào còn gặp mặt được nhau, thì chừng đó vẫn chưa bỏ nhau được. Vì vậy, hoặc là cháu sang Anh, hoặc là Geum Young sang Anh.
- Nhưng cô, Geum Young chắc chắn sẽ không chịu đi đâu...
- Vậy thì cháu hãy sang Anh.
- Nhưng cô à...
- Nghe cô nói, hai đứa không còn lựa chọn nào khác đâu. Nếu hai đứa có thể bỏ nhau dễ dàng thì cô đã không tính làm như vậy. Là hai đứa cương quyết không nghe lời, nên cô đành ép hai đứa như vậy. Hai đứa đang còn là học sinh, chắc gì đã biết yêu thật sự là như thế nào ? Hai đứa thực chất sẽ chỉ buồn vài ngay, hoặc cùng lắm là vài tuần, rồi sau đó sẽ quên nhau thôi. Nhưng cháu hãy nghĩ cho Geum Young một chút, tính nó vẫn còn có chút trẻ con, còn cháu suy nghĩ trưởng thành hơn nó. Nó sẽ không chịu sang Anh, nó sẽ khổ lắm khi phải sang đó, xa bố mẹ, xa gia đình, xa bạn bè. Còn cháu, rồi cháu sẽ phải xa mọi người, nhưng cháu mạnh mẽ hơn. Nó ở đây, còn mọi người bên cạnh, khi chia tay cháu, mọi người có thể ở bên nó, giúp nó vượt qua nỗi buồn. Liệu cháu có muốn để Geum Young chịu đau khổ ở bên kia không Jin ?
BẠN ĐANG ĐỌC
seokjin » love hurts?
FanfictionAi cũng nói yêu là đau, nhưng điều đó sai hoàn toàn. Cô đơn khiến bạn đau. Bị từ chối khiến bạn đau. Mất một ai đó rất đau. Ghen là đau. Những điều này thường bị nhầm lẫn với tình yêu. Thực ra yêu là điều duy nhất trê...