[21-x]

8.1K 482 34
                                    

Bạch Hiền biết bên ngoài đang đổ mưa, còn rất lớn nữa. Nhưng số khách đến K cũng không vì thế mà giảm đi bớt, rõ ràng là thời tiết xấu vẫn không cản nổi bước chân tìm vui của mọi người.

Cậu cầm ly rượu đỏ đứng bên tấm kính thủy tinh trên lầu hai, đây là thói quen mới hình thành gần đây, chỉ là hôm nay chàng trai thường ngồi bên quầy bar uống Whisky không có xuất hiện.

Nhớ tới Phác Xán Liệt, Bạch Hiền không khỏi cảm thấy da mặt nóng lên, cậu nâng ly áp vào trên môi, thủy tinh lành lạnh có thể khiến đôi môi sắp bốc cháy của cậu dịu đi một chút.

"Anh Bạch Hiền." Chung Nhân vừa vào cửa đã cất giọng gọi, này là tiếng thứ ba rồi, đối phương cuối cùng cũng có chút phản ứng, "Thế Huân tới."

Ngô Thế Huân bị cấm bước vào K, ngay từ lần Ngô Diệc Phàm gọi người ném Ngô Thế Huân bên cạnh thùng rác ở cửa sau thì đã hạ lệnh, "Ngô Thế Huân không được đi vào!", cho dù về sau Thế Huân cũng gọi Kris bằng anh như mọi người, nhưng lệnh cấm này vẫn không được hủy bỏ.

Ngô Diệc Phàm là người anh mà Chung Nhân luôn kính trọng, thế nên cũng không cho Thế Huân bước vào, nhưng mà cậu ta vẫn đặt một cái ghế ở ngoài, cho dù biết Thế Huân căn bản sẽ không ngồi.

"Ừm." Bạch Hiền chỉ đáp một tiếng, vị trí bên quầy bar có một người đàn ông trung niên dáng người hơi mập đang ngồi, thoạt nhìn như là đang săn đón cô gái xinh đẹp mặc váy đỏ bên cạnh.

Bạch Hiền thu hồi ánh mắt, nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào chất lỏng màu đỏ sóng sánh trong ly, trầm mặc một lúc, sau đó bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Chung Nhân, nhếch khóe miệng lên.

Tiêu rồi, anh Bạch Hiền lại nở nụ cười đó.

"Anh." Chung Nhân lùi về sau một bước, cảm giác được sắp có chuyện không hay.

"Cái váy đỏ kia kìa." Bạch Hiền chỉ vào cô gái bên quầy bar đã bị người đàn ông trung niên kéo vào lòng.

"..." Kỳ thực Chung Nhân rất muốn hỏi sao lần nào cũng là cậu ta đi, nhưng mà cậu ta biết, cho dù bên ngoài đang đổ mưa đá thì Bạch Hiền vẫn muốn về nhà, Bạch thuộc về K, nhưng Bạch Hiền không phải.

"Nhanh đi nhanh đi," Bạch Hiền cười ha hả nhướng mày lên, "Nếu không anh sẽ gửi ảnh cậu lén hút thuốc cho Khánh Tú đó."

Chung Nhân theo lệnh mà kéo cửa ra, Khánh Tú muốn cậu ta cai thuốc, cậu ta chỉ có thể lâu lâu lén hút một điếu, nhưng lần nào cũng bị Bạch Hiền bắt gặp.

"Chỉ cần quần áo thôi à?" Chung Nhân hỏi, cậu ta chợt nhớ tới cảnh tượng lần Bạch Hiền cố nhồi nhét bánh mì vào ngực, da gà da vịt liền nổi lên, "Hôm nay không có bánh mì đâu, có cần xin phòng bếp hai quả dưa không?"

.

.

.

Trước khi đến K, Phác Xán Liệt đội mưa rẽ vào Lisa Fast.

Anh không có thói quen để ô sẵn trong xe, từ chỗ xe đến Lisa Fast cách khoảng hơn 10 bước chân thôi, thế mà vẫn làm áo khoác của anh ướt đẫm.

[Fanfic] Nằm dưới ánh mặt trời (Xán Bạch / Hiện đại / FBI / HE)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ