Phiên ngoại: Lạc Sư Minh triều (tam)

2.1K 92 0
                                    

Lạc Thần nắn bột xong lại cắt ra một phần, ép xuống trở thành một miếng mỏng.

Miếng bột mỏng đưa cho ta , ta liền ước lượng thịt băm hành thái bỏ vào trong.

Lửa trong lò cháy rất lớn, bên ngoài hàn lãnh nhưng trong phòng bếp lại mười phần tình cảm ấm áp thậm chí huân đến có chút nóng.

Tay áo bạch sắc của Lạc Thần vén lên, lộ ra một đoạn cánh tay tuyết trắng, nàng xưa nay cơ thể hàn ít mồ hôi, nhưng thái dương hiện nay cũng bị huân ra chút mồ hôi, sợi tóc thấm ướt mềm mại phong tình,

Nàng nâng tay lau mồ hôi, trầm mặc không lên tiếng.

Ta đang đổ dầu vào chảo nóng, ánh mắt thoáng nhìn qua thấy dáng vẻ nàng khiến người thương tiếc này, nói :" Đi rửa mặt đi, nghỉ một chút."

Nàng cầm một khối bột dài, ngữ điệu bình thản nói :" Ta muốn rán cái này."

Ta buồn cười: "Ngươi làm sao."

Nàng nghiêng đi khuôn mặt liếc mắt quan sát ta.

Ta phát hiện trong mắt nàng có một tia không hài lòng, cười cười, cũng không nói nữa, cầm lên một miếng bánh cho vào chảo, nói :"Bên trong bánh còn có nhân, cần phải rán qua lại nhiều lần, để lâu sẽ cháy, quá nhanh nhân bên trong sẽ không chín, độ lửa cũng phải xem chừng."

Nàng lúc thật cẩn thận chăm chú nhìn, vô cùng chăm chú.

Ta lại ở một bên làm mẫu, độ lửa vừa đủ ta liền trở bánh, nàng cũng học theo động tác của ta.

" Nha!" Bên ngoài cửa tiệm đột nhiên truyền đến một tiếng tiếng kinh hô đầy hoảng sợ.

Lạc Thần hơi nhíu mày, ta cũng dừng tay :" Ta ra ngoài xem."

Đến gian ngoài chỉ thấy một tiểu cô nương vóc dáng nhỏ bé hoảng sợ lui lại phía sau, đôi mắt chớp cũng không chớp mà nhìn chằm chằm Cửu Vĩ nằm sấp trên quầy tiền.

Trên người nàng mặc ngoại y ngắn thiêu hoa, đầu đội một chiếc mũ da hổ, trên mũ lại đội một quả bí ngô.

" A Oánh?" Ta lúc này mới nhận ra nàng.

A Oánh di chuyển hai bước sang bên cạnh, lúc này mới hướng ta đi đến, đi một bước lại len lén liếc mắt nhìn Cửu Vĩ.

Lần trước thấy nàng trên đường dáng vẻ rất dũng cảm, lúc này đã có chút ngượng ngùng, trên đầu đội quả bí đỏ lớn lớn hướng ta trầm thấp nói: "Tiên nữ tỷ tỷ."

Ta: ".........."

" Ta họ Sư." Ta khom lưng nhìn nàng nói: "Ngươi đội quả bí đỏ làm gì, rất nặng. Muốn ta gọi người thay ngươi mang về sao?"

" Bí đỏ này là cho các ngươi, Sư tiên nữ tỷ tỷ." Đôi mắt nàng đen láy.

Ta thực sự không biết nàng đầu óc rốt cục nghĩ cái gì nữa :" Ngươi có thể gọi ta Sư tỷ tỷ, cũng có thể giống như cha ngươi gọi ta Sư chưởng quỹ."

" Nga." Nàng gật đầu, lại nhìn chín cái đuôi sặc sỡ của Cửu Vĩ :" Nó là cái gì,hình dáng rất kỳ quái, giống như đóa hoa."

Cửu Vĩ híp mắt, liếm móng vuốt sắc như dao của mình.

" Nó là ta tiểu chưởng quỹ của cửa hiệu. Thay ta trông hiệu, ngươi không cần sợ."

[BHTT-Edit] Dò Hư Lăng•Hiện Đại - Quân SolaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ