Chương 22 : Một Trò Chơi Nho Nhỏ

927 97 2
                                    

Kim Mân Thạc mệt mỏi nằm xuống giường. Ai chà!!! Cả ngày hôm nay nhiều việc quá đi, hết xem xét hợp đồng rồi đến đối tác bất động sản. Bây giờ anh chỉ muốn ngủ thôi a! Lăn lội trên giường cựa qua cựa lại, không hiểu sao mệt thì mệt thật nhưng lại khó ngủ thế không biết.

A!!! Chung Đại đâu?!?

Thảo nào, anh cứ có cảm giác thiếu thiếu cái gì đó! Thì ra là như vậy!!! Nhóc con lại có ý định gì nữa đây?!

Anh bực nhọc bật dậy, đảo mắt nhìn xung quanh căn phòng, liền bắt gặp tờ giấy trắng trói mắt. Mân Thạc thở dài ai oán một tiếng, rồi cầm tờ giấy lên đọc.

Honey à! Ngày mai valentine trắng! Để chúng mừng ngày này, chúng ta cùng nhau chơi một trò chơi nho nhỏ! Ừm!! Trốn tìm nha? Em sẽ để lại một số manh mối cho chồng, nhiệm vụ của chồng chỉ là đi kiếm người vợ yêu xinh đẹp này thôi!

Trò chơi sẽ bắt đầu từ ngày mai!

Manh mối đầu tiên:Thiên đường của kì lân bé nhỏ!

Cuối cùng, Moa cho chồng!

Lướt qua mấy dòng chữ, trán Mân Thạc không khỏi nổi gân xanh. Mấy tuổi đầu rồi còn muốn trò này? Em được lắm! Cố gắng mà dưỡng thân đi! Để anh bắt được, thì em không yên thân đâu!!!

...

Mặc dù mệt mỏi, nhưng sáng ngày hôm sau Mân Thạc lại dậy rất sớm, căn bản thiếu hơi quả cam nhỏ đây mà! Anh rất thông minh và lanh lậy, không cần nghĩ nhiều cũng biết kì lân bé nhỏ là ai? Tất nhiên là Trương Nghệ Hưng rồi!

Còn thiên đường thì nếu không nhầm đó là khách sạn năm sao XOXO chứ gì?

Em nghĩ tôi là ai hả Kim Chung Đại?

Anh nhấn ga phóng nhanh đến XOXO. Vừa đến nơi, anh liền lao thẳng đến quầy tiếp tân mà hỏi về nhóc. Ban đầu nhân viên không hề có ý định tiết lộ. Nhưng vừa đến khi anh đưa danh thiếp cho, họ liền đưa đầy đủ thông tin cho anh không thiếu một thứ gì. Ai mà dám đắc tội với anh trai của chủ tịch chứ!

Mân Thạc hung hăng cầm chìa khóa lên số phòng mà nhân viên cho, tay liên tục bấm điện thoại gọi cho nhóc, nhưng đáp lại chỉ là: "Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, yêu cầu quý khách liên lạc lại sau!". Anh "chẹp" miệng một tiếng, đạp cửa phòng ra. Có điều bên trong chẳng có lấy một bóng người. Theo anh, chắc là nhóc chỉ trốn ở đâu đó trong phòng thôi. Tiếc là, dù đã lục lọi một hồi lâu nhưng anh cũng chẳng tìm thêm được thứ gì khác, ngoại trừ một bó hoa hồng.

Hoa Hồng?!? Lại là manh mối tiếp theo sao?

Anh nghĩ ngợi một hồi, chợt "a" lên. Chẳng lẽ là nhà kính chồng cây ở chung cư EXO? Chung Đại, em được lắm!!! Bắt anh chạy đi chạy lại! Anh mà tóm được em, nhất định phải cho em sống không bằng chết!

Anh cầm theo bó hoa đi ra xe, phóng lại trở về khu chung cư quen thuộc.

...

Mặ kệ sự mệt mỏi vì cơn thiếu ngủ, Mân Thạc nhanh nhẹn chạy lên tầng thượng, thô bạo mở cửa nhà kính mà tiến vào. Đập vào mắt anh là chiếc bánh tiramisu màu trắng muốt với trang trí bột cà phê được rắc thành hình trái tim phía trên, cũng với sô cô la nghiền nhỏ viền xung quanh. Chiếc bánh được đặt trên bàn gỗ nhỏ ngay ở giữa vườn hoa. Nó trông không hoàn hảo như mấy chiếc bánh ở tiệm, đường nét thể hiện rõ sự hậu đậu, nhưng nếu nhìn bao quát thì cũng khá đẹp a!

Chung Cư Vui Vẻ EXONơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ