Chương 25 (H)

13.2K 490 21
                                    


Nàng còn nghĩ là mọi chỗ đau rồi cũng sẽ như nhau mà thôi, cũng từng là người ngang dọc chinh chiến, nếm đủ mọi cực hình, trong lúc nhất thời như vậy chính nàng cũng không ngờ bản thân không thể trấn định được. Cũng không lo lắng dưới người còn đang đau nhức, cũng biết rõ mọi thứ cũng đã vô vọng, dù sao thì cũng phải ưỡn ẹo thân thể muốn được Tiêu Hàm áp chế.

Tiêu Hàm nhíu mày một cái, chỉ có thể dùng lực áp nàng thêm chặt hơn, cố gắng giải thích, "A Lâm đừng sợ, đừng sợ, sẽ không đau nữa đâu."

Hai con ngươi của Minh Lâm chìm vào mê mang mơ hồ, trong đó rõ ràng còn không chút tin tưởng! "Ngươi giết ta đi, ngươi muốn giết ta như thế nào cũng được... Tha cho ta, tha cho... Ân ân a... A ách..." Tiếng nói nghẹn ngào vỡ tan thay vào đó là tiếng rên khe khẽ, thân thể Minh Lâm lần nữa không thể khống chế cứ thế mà run rẩy.

Cũng biết rõ có nói gì thì cũng vô dụng, Tiêu Hàm cũng hết cách chỉ có thể kiên quyết xuất thủ, một bên áp chế nàng, một bên cho tay đi vào thận trọng thăm dò nhẹ nhàng ngọ nguậy, tìm kiếm nơi mẫn cảm của Minh Lâm,

Mới đầu nàng còn đau đớn kịch liệ tmà giãy giụa được một lúc thì đau đớn kia cũng từ từ tan mất, nhưng mà mơi tư mật đầy xấu hổ lại bị người ta tiến vào, theo bản năng nàng khép chặt hai chân lại. Nhưng kết quả lại bị Tiêu Hàm tách ra, "A Lâm nếu không chịu phối hợp, ta sẽ phải..." Tiêu Hàm lại uy hiếp nàng trong tay còn cầm thêm một cái đai lưng quơ qua quơ lại trong không trung.

"... Lấy, lấy nó ra... Không... Ưm..."

Dường như Minh Lâm cũng đã tiến vào trạng thái mê hoặc, khuôn mặt nhỏ đỏ ửng bởi vì sung sướng mà lộ ra tia thỏa mãn, cũng khiến cho Tiêu Hàm thấy yên lòng, cũng có ý muốn trêu trọc Minh Lâm. Tay nàng dừng lại trong không trung, môi mềm tiến đến bên tai của Minh Lâm, "A Lâm có thể để cái âm thanh đó phát lớn thêm chút nữa, trong trạm dịch này cách âm cũng không có tốt đâu, cũng đúng để cho các tướng sĩ bên ngoài hai tai hưng phấn nghe được thanh âm này."

''Ngươi... Ưm..." Khốn kiếp! Minh Lâm muốn cãi lộn với nàng ta vài câu, nhưng không thể làm được gì chỉ mới mở miệng thì đã phát ra mấy âm thanh vô cùng kỳ kỳ quái quái có nén cũng không nén được.

Bỗng nhiên người kia còn dùng tay khẽ búng một cái lên thân dưới của nàng khiến cho một thân của nàng phát ra căng thẳng lợi hại, trong lòng Tiêu Hàm cũng hiểu được, nàng đã tìm được đúng nơi ấy của Minh Lâm rồi. Nàng tà mị cười một tiếng, mang theo mười phần xấu xa chạm đến nơi đó.

"A... Không, không... Dừng... Nơi đó..." Phản ứng của Minh Lâm so với những lần trước càng tăng lên, mặc cho nàng rên rỉ đau khổ, nhưng người đang nằm trên thân nàng cũng không muốn buông tha cho nàng, cũng không muốn giúp nàng, nàng càng cầu xin tha thứ lại càng trở thành trò giải trí vui thú cho đối phương. Lý trí của nàng cũng dần dần trở nên lụi dần không đủ để ngăn lại cái cảm giác kỳ diệu này càng phiêu theo gió càng xa, đến sau cùng, ngay cả ý muốn cự tuyệt cũng bắt đầu có chuyển biến, "Chậm, chậm một chút... A a..."

Rõ ràng, cũng rất sung sướng mà!

Tiêu Hàm cong môi cười, Minh tướng quân nàng ấy đã bị vui vẻ hoàn toàn nuốt mất lí trí, vẻ mặt này lúc này trông thật tuyệt vời. Cúi đầu xuống, liếm một cái lên đôi môi khô khốc kia, tiếp đó Tiêu Hàm lại bày trò chơi đùa với hai hạt đỉnh hồng đã sưng cứng từ lúc nào.

[BHTT]-[EDIT] Đế vương sủng [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ