Chương 13: Chấp nhận

391 55 1
                                    

Trong suốt buổi học cậu chẳng thèm để ý ông thầy đang nói gì, cứ chống cằm suy nghĩ về mẹ...hazzzza...

" Này!!! Jinyoung trưa cậu chở mình ra chợ nhé!"

" Thôi, chở con heo nhà cậu nặng lắm tớ chở không có nổi!". Jinyoung mở miệng ra lại chọc ghẹo cậu

" Hôm nay cậu bị bệnh chọc ghẹo mãn tính hả? Hứ...cậu giận dỗi nói

" Youngjae à...youngjae à...!"

" giận rồi...Youngjae không có ở đây!". Cậu lâu lâu lại giở thói trẻ con.

Nhìn cậu lúc này trông dễ thương vô đối, hai má phồng lên giận dỗi chỉ muốn cắn cho một cái. Ai thấy cảnh này chắc chịu không nổi luôn quá.

" Được rồi, đừng giận nữa tớ chở là được chứ gì...hihi". Jinyoung thấy cậu giận liền thôi không đùa nữa.

....

Mẹ cậu đang ngồi bán rau nơi một cái hiên nhỏ bên đường, cậu đứng ở đó được một lát rồi vì không biết nói với mẹ thế nào nên đành đứng ở đây vậy. đang định xoay người đi về thì mẹ cậu vô tình nhìn thấy lên tiếng gọi:

" Youngjae! Sao con đứng đấy, vào đây...!". Bà nhìn cậu với ánh mắt đầy yêu thương

" Mẹ....". Cậu lúng túng nhìn mẹ, đôi chân vô thức đi về hướng mẹ mình

" Con học có mệt không, lại đây ngồi một chút đi!"

"...."

Nhìn Youngjae như vậy bà cứ nghĩ chắc cậu còn giận bà chuyện kia nên im lặng không nói gì nhưng chợt cậu lại lên tiếng:

" Mẹ! Con đồng ý việc mẹ lấy người khác và lần này con làm vậy là vì mẹ chứ không vì mục đích nào khác, nhưng mẹ phải hứa với con!". Cậu nhìn thẳng vào mắt mẹ nói

Bà vô cùng ngạc nhiên khi nghe cậu nói vậy, ánh mắt hiện chút vui mừng:

" Được, con muốn mẹ hứa cái gì?"

" Mẹ...mẹ phải sống thật hạnh phúc đấy! Con không muốn nhìn thấy mẹ khóc!". Cậu giọng nghẹn ngào nói

" Cảm ơn con, mẹ nhất định sẽ hạnh phúc!". Bà xúc động ôm lấy cậu khóc nghẹn

Hai mẹ con ngồi ôm nhau khiến nhiều người qua lại cảm động, dù giàu có hay nghèo khổ miễn có một đứa con hiếu thảo như cậu thì không cần đòi hỏi gì nhiều.

" Mẹ trưa rồi, mình hôm nay về sớm một hôm nhé, con muốn ăn cơm mẹ nấu!". Cậu nũng niệu ôm lấy tay mẹ lay lay.

" Ừm, vậy mình dọn hàng rồi về!"

Cứ thế, hai mẹ con vui vẻ đẩy chiếc xe hàng ra về, trên đường hai người nói chuyện với nhau quên cả mệt nhọc. Gần về đến nhà, cậu nhìn thấy một chiếc sang trọng đang đậu trước nhà.

" Mẹ...ai đứng ở nhà mình kìa?".

" Đâu...!". Nhận ra chiếc xe bà nhanh chóng cùng cậu bước tới

"..."

" Mi Ran!"

" Sao anh lại đến đây! Mà anh đợi lâu chưa?". Bà vội hỏi

[ Longfic Markjae] Vì em!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ