"Còn mưa đến bao giờ đây!"
Lộc Hàm cắn môi, phóng mắt khỏi lớp kính nhạt nhoà ướt sũng, ngán ngẩm nhìn màn mưa trắng xoá.
"Chúng ta đang ở giữa mùa mưa, còn bị ảnh hưởng của khối khí lạnh mang theo hơi nước từ biển Đông, ngày nắng của anh không biết bao giờ mới có."
Nghệ Hưng khuấy nhẹ chất lỏng màu tím nhạt trong ly thủy tinh, nhàn nhạt nói.
"Không đi picnic được cũng không sao! Thắp nến, nướng thịt, thêm cái này nữa là có cuộc hẹn hoàn hảo rồi!"
Nhân viên pha chế từ trong quầy rượu rướn người tới trước, những ngón tay dài rút từ trong túi áo rỗng của Lộc Hàm ra một cành hoa hồng đỏ tươi.
"Nếu có beefsteak hình trái tim thì càng tốt!"
Môi mỏng của cậu ta nở ra một nụ cười, nhánh hồng cũng nằm yên trên gối vải lót ly của Nghệ Hưng.
"Cậu thật lắm trò đó, Ryan! Thảo nào người yêu tôi dặn tôi không được tiếp xúc với cậu nhiều quá!"
"Người yêu của anh cũng quá cẩn thận rồi. Tôi vẫn là thích thịt thỏ hơn thịt nai!"
"Haha... Cậu xem Hưng thỏ nhà tôi là cái gì? Muốn thích thì thích sao?"
"Tôi biết mà! Hái hoa thì tôi có thể, nhưng hái sao thì tôi đành chịu vậy!"
"Cũng không cần phải hái sao! Nghệ Hưng nhiều năm mưa dầm, anh đem nắng về cho cậu ta là được rồi!"
Nghệ Hưng lơ đãng nhìn làn nước lung linh bao phủ đất trời, làm như những việc đang nói không hề liên quan đến mình.
Thành phố này hai mùa mưa nắng, những cơn mưa chiều kéo dài như vô tận.
Dù đã từ lâu cậu quen thuộc với không khí ẩm ướt, nhưng có làm sao cũng không quen được với cảm giác ủ dột trong lòng.
Có lẽ, vì ngày nắng còn xa...
Khi Nghệ Hưng mệt mỏi đẩy cửa vào nhà, đã thấy nhóc con pha chế cổ đeo tạp dề đẩy máy hút bụi, trong bếp lan toả mùi thức ăn thơm nức.
Nghệ Hưng nhíu mày bất mãn, trầm giọng hỏi.
"Cậu làm gì ở đây?"
Đáp lại thái độ không mấy chào đón của Nghệ Hưng là một nụ cười toả nắng.
"Lộc Hàm và người yêu đi biển xem lễ hội pháo hoa rồi. Anh biết đó, bãi biển , trăng sáng, pháo hoa. Thế Huân thích vậy mà! Còn tôi ở đây là vì anh ấy nhờ tôi trông nom anh!"
Nghệ Hưng không phải kẻ ngốc, lãnh đạm nói.
"Cái phiếu giảm giá V.I.P đó là cậu cho cậu ta?"
Nhóc con âm mưu bại lộ, gương mặt thoáng đỏ.
"Chỉ là trùng hợp thôi!"
"Cậu muốn làm gì thì làm! Không được vào phòng tôi!"
Nghệ Hưng lạnh lùng đóng chặt cửa phòng, cơm tối cũng không ăn cùng cậu ta.
Sáng hôm sau khi Nghệ Hưng tỉnh dậy, trên bàn đã có trứng chiên, thịt xông khói, nước cam tươi và một bình hoa nhỏ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HunHan - ChanBaek - KrisLay] Tổng Hợp Oneshots Exo của Duy Hy
Fanfiction(Hầu như là) tất cả oneshots mình đã viết cho EXO. Cám ơn các bạn đã từng đọc chúng. Cám ơn rất nhiều. HunHan của năm ấy, ChanBaek của năm ấy, KrisLay của năm ấy, có người ở lại, có người rời đi, có người vẫn dõi theo, có người đã quên lãng. Giống n...