Chương 12

1.5K 140 10
                                    

"Này ông, chúng ta làm thế có nên không?" – Bà Granger níu lấy ống tay áo ông Granger mà giật giật.

"Sao lại không chớ? Chúng ta đến đây dọn nhà cho hai đứa nó mà, làm cho nhà sạch sẽ hơn!" – Ông quay sang hớn hở, khóai chí với ý tưởng tạo một cuộc thăm viếng bất ngờ cho Hermione.-"Với lại...tôi muốn thăm con nó đó mà..."

"...Hừm, chứ không phải ông định thanh tra đột xuất để xem Harry nó đối xử sao với con gái mình à?" – Bà liếc mắt, hỏi ngược lại khiến ông Granger tròn mắt, và ngay lập tức ông chống chế.

"Đâu có, đâu có...đừng nghi oan cho tôi chớ!"

"Ờ...thế nguyên thùng kềm nhổ răng để sau cốp xe là vô tình ấy nhỉ?" – Bà mát mẻ, biết tỏng ý đồ của ông. Không lẽ sau hai mươi năm chung sống mà bà lại chẳng hiểu chồng mình đang nghĩ gì. Dám chắc hai trăm phần trăm là ông ấy đang chực chờ Harry có sơ hở, đối xử không đàng hòang một chút xíu là ngay lập tức 'aha!' và dí cái kềm ra liền.


Ông này ghê lắm chứ chẳng vừa gì đâu.

"Ậy...đừng nói lung tung nữa, im lặng để tôi tập trung đậu xe cái coi!" – David Granger vội vàng đánh trống lảng, và vờ như dồn hết sức lực để đạp thắng và de xe vào đúng chỗ đậu. Bà không nói gì, chỉ cười khẩy và chờ xem vở tuồng thú vị sắp diễn ra.

"Xong!" – Ông reo lên mừng rỡ khi đậu xong cái xe và hăng hái mở cửa xe, vọt xuống. Trong thóang chốc, ông đã sẵn sàng bước vào nhà với thùng đồ nghề...kỳ bí trên tay.

"Mặc ông! Muốn đem kềm thì cứ đem, miễn sao đừng làm chuyện quái gở là được rồi!" – Nói rồi bà cũng xuống xe, cầm theo một va ly bự những vật dụng mà bà cho là có ích cho phụ nữ mang thai.

Chuẩn bị xong, cả hai vợ chồng khóac tay nhau bước vào khuôn viên nhà. Điều đầu tiên đập vào mắt họ là ...

DỪNG LẠI! TƯ GIA RIÊNG! CẤM VÀO!

Một tấm bảng với dòng chữ to đùng kia, cắm thẳng ngay trên bãi cỏ trước sân.

"Hở? Vậy là sao?" – Bà thốt lên, ngạc nhiên.

"Không biết nữa, nhưng thôi kệ, con gái mình sống ở đây mà, lý nào lại không vào được." – Ông Granger khóac tay giải thích rồi sấn bước đi tiếp. Chưa được dăm bước thì đã lại gặp một tấm bảng thứ hai, thậm chí còn to hơn cái trước.

NÀY NGƯỜI LẠ, KHÔNG TIẾP TỤC NỮA!

"Người lạ? Người lạ nào chớ? Không lẽ là ta sao?" – Ông nhếch mép, nghe thấy hơi nóng run run trên mặt. Chẳng thèm để ý gì cái bảng ngạo mạn đó, ông hăng hái đi tiếp. Chỉ hai bước sau, lại có một tấm bảng khác...

CHỨ CÒN GÌ NỮA! NÓI ANH ĐÓ!

"Láo! Chỉ còn mười mét nữa là tới cửa nhà! Để xem còn cái bảng chết dịch nào nữa!" – Ông lầm bầm, nóng đến phát bực.

LẦN CUỐI CÙNG: HÃY LÙI LẠI NGAY!

Bên trái có, bên phải cũng có...

ĐỪNG TRÁCH NHÉ, ANH ĐÃ ĐƯỢC CẢNH BÁO TRƯỚC.

"Hừm! Báo với chẳng báo! Ta không thèm nghe thì sao?" – Ông nghênh mặt, tỏ vẻ khinh thường mấy cái biển báo nhảm nhí. Quả thật, phải rãnh lắm mới đi cắm mấy cái thứ đồ này. Phải mà ông biết đứa nào bày ra trò này thì chắc chắn hàm răng của nó không còn nguyên vẹn. Mà... còn ai trồng khoai đất này, chắc chắn là thằng Harry làm rồi... Hừm, ông mà gặp mặt thì nó biết tay ông. Dám nói chuyện với ba-của-má-của-con-nó như thế đó hả?

(Fic Cop) (Longfic) (Harmony)_ Can't Help Falling In Love With You ❣Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ