Bên trong thư phòng, mấy tên thủ hạ đều nhìn Vương gia nhà mình , sắc mặt Vương gia âm u, chợt ngươi lãnh mị (lãnh khốc, tà mị) cười, trầm giọng mở miệng: "Đem nàng đuổi đi trở về cho Bổn vương, đúng rồi, báo cho quản gia, tìm cho người đàn bà kia một chút chuyện để làm, nàng ta quá rảnh rỗi"
Thị vệ vừa nghe nói thế, khóe miệng toét ra, lộ ra một nụ cười thật to , trong lòng sớm sảng khoái, đáng đời nữ nhân kia, ình là cái gì đây? Nơi này chính là Tề vương phủ, không phải là Bình Nguyên Hầu phủ, nàng ta dám can đảm ở chỗ này quậy phá, bất quá vừa nhìn đến ánh mắt lạnh lùng của Vương gia, thị vệ kia đánh rùng mình một cái, lập tức đi ra ngoài.
Trong phòng, Nam Cung Diệp tiếp tục đề tài mới vừa rồi "Các ngươi tra cho ta chuyện trước kia của nữ nhân của Trữ gia khi còn ở Trữ phủ, còn có tất cả động tác của Trữ phủ, ta không tin nhiều năm như vậy mà một chút dấu vết để lại cũng không có."
Thiên Bột Thần cùng Ngọc Lưu Thần lập tức cúi đầu lĩnh mệnh: "Dạ, thuộc hạ lập tức chú ý những chuyện này, cần phải mau sớm nắm giữ tình huống của Trữ phủ.
Nam Cung Diệp gật đầu, dựa vào trên giường êm phía sau, phất phất tay để cho người ta lui xuống, còn mình ngồi ở trong thư phòng, cảm giác thật trống rỗng một chút nhân khí cũng không có, chẳng những là thư phòng, dù là Tuyển viện, hoặc cả tòa Vương Phủ, dường như cũng không có hơi thở.
Trước cửa của Tuyển viện, thị vệ trở về đem lời nói của Vương gia truyền đạt lại với Tiêu Liên Ái, cũng phân phó cho người đi tìm Tích quản gia, Vương gia có lệnh, tìm việc cho Tiêu phu nhân làm, nàng quá rỗi rãnh.
Sắc mặt Tiêu Kháp Ái đã tái đi, nàng đường đường là con gái của Bình Nguyên Hầu, mặc dù không phải là cành vàng lá ngọc, nhưng cũng là hoàng thân quốc thích, bà nội của nàng là công chúa của Thiên Vận hoàng triều, mặc dù hiện tại bà nội đã mất, nhưng bình nguyên hầu phủ vẫn là Vương Tôn quý tộc, Tề vương phủ bọn họ thật là khinh người quá đáng rồi, cưới nàng chỉ để bài biện, bây giờ lại còn bảo quản gia tìm chuyện cho nàng làm, đây là một nam nhân sao?
Tiêu Liên Ái dưới cơn nóng giận, ở trước cửa viện la lối rùm beng: "Nam Cung Diệp, ngươi là tên khốn kiếp đi ra cho ta, đi ra cho ta."
Tích quản gia của Tề vương phủ đã sớm dẫn người đi tới, vừa nhìn thấy tiểu thiếp mới này lại dám mắng mỏ Vương gia, sớm bị dọa sợ hãi chạy tới "Tiêu phu nhân, ngươi đang ở đây làm cái gì, nhanh lên đi thôi, chớ làm Vương gia nổi giận."
" Ta làm hắn tức giận thì sao? Hắn có thể làm gì ta?"
Tiêu Liên Ái lời vừa nói xong, liền nghe được một giọng nói vang lên trong cửa lớn: "Ngươi nói có thể làm gì ngươi sao? ngươi đường đường là con gái của bình nguyên hầu, Thiên Kim tiểu thư kim chi ngọc diệp, mà ta là Tề vương xem có thể làm gì ngươi?"
Theo thanh âm, từ trong Tuyển viện đi ra một đạo thân ảnh cao ráo kiệt xuất, khuôn mặt vừa giống thần thánh vừa giống ma quỷ, lãnh mị lười nhác tựa vào trên cửa viện, một đôi ánh mắt thâm thúy sâu thẳm như sao đêm, mặc dù lạnh lẽo nhưng cũng tươi đẹp, màu trắng cẩm bào làm cho hắn nổi bật như trích tiên, giờ phút này hai cánh tay đang ôm ngực nhàn nhạt mở miệng.
BẠN ĐANG ĐỌC
ĐỘC Y VƯƠNG PHI
RomanceTác giả:Ngô Tiếu Tiếu Thể loại:Xuyên Không Phượng Lan Dạ. Mười hai tuổi là Tiểu công chúa mất nước , bởi vì không đựng được nổi nhục đâm đầu vào cột trụ hôn mê, một lần nữa mở mắt, ngông nghênh lạnh lùng, lấp lánh tao nhã bức người. Trên tứ hôn...