Mặc dù tinh thần bát quái của mấy tạp chí lá cải có đói khát khó nhịn, nhưng trên người Tống Nam Xuyên vẫn hết sức tràn đầy khí chất bá đạo của tống tài, chặn lại bước chân dục dịch của cô.
Một cô gái cầm trong tay chiếc máy tính sách tay, hướng Bùi Anh mỉm cười cúi chào: " Chào Bùi tiểu thư, tôi là tiểu Phùng, tôi đến là để phỏng vấn cô."
Bùi Anh vội vàng thoát ra khỏi chò chơi, từ sofa đứng dậy, gật đầu đối với cô gái đó : " Chào Phùng tiểu thư"
" Xin chào, xin chào.Cô cứ gọi tôi là tiểu Phùng được rồi" Tiểu Phùng ngoài miệng khiêm tốn, nhưng trong lòng hảo cảm đối với Bùi Anh tăng không ít.
Cô ấy ngồi xuống phía đối diện với Bùi Anh, ánh mắt nhịn không được bị Tống Nam Xuyên hấp dẫn, sau khi đụng phải ánh mắt của anh, cô ấy giống như chạm phải dòng điện vậy vội vàng quay đầu đi nhanh, cười một cách khẩn trương mất tự nhiên.
Tống Nam Xuyên nhìn cô ấy, khẽ cười nói : " Tôi ngồi ở đây có làm phiền đến hai người không?"
" Không phiền, không phiền" Tiểu Phùng lắc đầu giống như đánh trống vậy, việc hiện tại cô ấy lo lắng chính là mình đã làm phiền đến hai người họ...
" Vậy hai người bắt đầu đi, tôi bảo đảm sẽ giữ yên lặng."
" Tốt, vậy được,haha..." Tiểu Phùng áy náy cười hai tiếng, sau đó nhìn Bùi Anh : " Chúng ta bắt đầu đi."
" Ồ...được" Tống Nam Xuyên ngồi ở đó vừa làm cho tiểu Phùng áp lực, cũng khiến cô cảm thấy áp lực.Anh muốn ngồi ở đây nghe phỏng vấn sao? Thật ngại ngùng !
Nhưng bảo anh ra ngoài lại giống như có chút thất lễ, anh vỗn dĩ đặc biệt lưu lại chờ mình.
Bùi Anh vươn thẳng người, lại một lần nữa ngồi xuống sofa : " Bắt đầu đi."
<< Tomato>> là một tạp chí đứng đắn, cho nên những câu hỏi phỏng vấn tất cả đều rất nghiêm túc.Tống Nam Xuyên làm giống như anh đã nói, từ đầu tới cuối đều rất an tĩnh, tiểu Phùng và Bùi Anh cũng dần dần tiến vào trạng thái, cũng rất nhanh bỏ qua sự tồn tại của anh.
" Bùi tiểu thư dáng người đẹp như vậy, bình thường có đặc biết chú ý ăn uống điều độ không?" tiểu Phùng hỏi.
Bùi Anh lắc đầu : " Tôi không có cố gắng ăn uống điều độ, nhưng tôi bình thường ăn uống cũng rất có quy luật, sẽ không rượu bia ăn uống quá độ, khi không có việc gì làm cũng sẽ ở nhà luyện tập yoga,tập nhảy."
" Thì ra là như vậy, ăn uống điều độ cũng rất cần thiết." Tiểu Phùng một bên vừa hỏi vưa ghi chép trên máy tính : " Vậy bình thường Bùi tiểu thư thích ăn gì? có thể chia sẻ với mọi người một vài món ăn ngon được không?"
" Ô, Tôi rất thích ăn hải sản, mỗi lần tự động ăn hải sản, tôi có thể một hơi ăn hết hai mươi con sò biển, tuyệt đối không có nói khoa trương đâu nha."
Tiểu Phùng : "...."
Là ai vừa mới nói không ăn uống quá độ....
" Ngoài ra tôi khá thích ăn cay,ví dụ như lẩu các loại rau, còn có một số món ăn vặt bình thường cũng rất thích ăn như chocolate, macaron ( một loại bánh ngọt kiểu Pháp) khoai tây chiên."
Tiểu Phùng đầu đầy vạch đen lắng nghe từng câu từng chữ tên các món ăn được nói ra từ trong miệng của Bùi Anh...... trong lòng lại cảm thán những món ăn hợp lý như đã nói đâu rồi!
Ngược lại Tống Nam Xuyên ngồi ở một bên lại đặc biệt chuyên chú lắng nghe, những thứ Bùi Anh nói đễn kia đều giống như lúc trước tiểu Trương tổng kết lại, anh dựa vào khả năng ghi nhớ cực tốt của mình, đem toàn bộ mọi thứ lặng lẽ ghi nhớ lại.
Buổi phỏng vấn sau hơn mười phút liền kết thúc, tiểu Phùng giống như lúc đến ôm lấy chiếc máy tính, hướng Bùi Anh cúi chào : " Cảm ơn Bùi tiểu thư đã phối hợp, bài phỏng vấn này sẽ đăng trên tạp trí kỳ sau, khi đó chúng tôi sẽ gửi cho cô bản báo mẫu."
" Được, cảm ơn."
" Không cần đâu, vậy tôi xin phép đi trước." Trước khi đi, cô ấy lại hướng Tống Nam Xuyên cúi đầu chào: " Tống tổng,tạm biệt."
Cô ấy vội vàng bước đi ra ngoài.
Tống Nam Xuyên đứng đậy đi tơi trước mặt Bùi Anh, cười hỏi cô : " Bụng có đói không?"
" Có một chút" Bởi vì buổi chiều phải chụp ảnh cho nên buổi trưa cô vẫn chưa ăn gì, Tống Nam Xuyên mở cửa phòng nghỉ nghiêng người nhìn cô: " Vậy chúng ta đi thôi."
" Được rồi."
Lúc đi tới thang máy, Tống Nam Xuyên ấn thang máy hỏi Bùi Anh bên cạnh: " Buổi tối muốn ăn gì?"
" Ừm, vừa nãy có nói đến sò biển, tôi lại muốn ăn sò biển rồi."
" Vậy chúng ta đi ăn hải sản đi."
" Nhưng mà bây giờ không biết có đặt phòng được nữa không?" Bùi Anh có chút lo lắng, nhà hàng hải sản Bùi Anh hay lui tới làm ăn rất tốt, thông thường cô đều phải đặt phòng trước hai ngày.
Tống Nam Xuyên cười cười nói: " Không sao đâu, bảo tiểu Trương đi đặt là được rồi."
Bùi Anh mới phản ứng lại kịp, Tống Nam Xuyên là tổng giám đốc bá đạo làm sao có thể không đặt được phòng chứ.
Tống Nam Xuyên gọi điện thoại giao phó lại cho tiểu Trương, thang máy vừa xuống tới lầu một, từ cửa chính của Khải Hoàng đi ra, Bùi Anh đột nhiện có chút cảm thấy khác thường, cô nghiêng đầu nhìn thoáng qua phía trước nhưng lại không có phát hiện cái gì không đúng.
" Sao vậy?" Tống Nam Xuyên thấy cô nhìn đến thất thần, bước chân dừng lại hỏi cô.
" Không có gì, chắc là do tôi nhìn nhầm." Bùi Anh lắc đầu, cùng Tống Nam Xuyên đi lên chiếc xe đậu ở cửa.
Tài xế lái xe đi không lâu, liền nhìn vào gương chiếu đằng sau nói với Tống Nam Xuyên: " Tống tiên sinh, phía sau dường như có chiếc xe đang bám theo chúng ta."
Tống Nam Xuyên khẽ động đuôi lông mày, quay lại nhìn phía sau một cái: " Là chiếc xe nào?"
" Là chiếc xe bánh mì* màu trắng" Tài xế đem biển số xe đều báo lại cho Tống Nam Xuyên
*- 面包车 [miàn bāo chē]: xe "bánh mỳ" , một loại xe rất phổ biến ở TQ, có khoảng 6 chỗ ngồi, có hình dạng giống ổ bánh mỳ. Cách đây khoảng 20 năm, đường phố Bắc Kinh tràn ngập xe bánh mỳ, lúc đó được dùng làm taxi, nhưng vì tính an toàn của phương tiện này không cao nên nó đã bị thay thế. Hiện xe bánh mỳ thường được dùng để chở hàng (vì nó rất rẻ, có khi rẻ hơn xe máy ở VN), cũng dùng để chở người nhưng có lẽ đa phần ở nông thôn hoặc vùng ven.
Tống Nam Xuyên ngừng nhìn chăm chú, lái xe của anh đều là có kinh nghiệm tương đối phong phú, hơn nữa do địa vị thân thế của anh, tài xế của anh ở trên phương diện an toàn so với những tài xế bình thường thì càng cảnh giác hơn, cảm giác của bọn họ thông thường đều không sai.
Nhưng anh không nghĩ ra được là người nào muốn bám đuôi theo anh.
Bùi Anh cũng quay đầu lại nhìn chiếc xe bánh mỳ kia, nó cách rất xa, đang chầm chậm đi trên đường.Nếu để cho cô nhìn, cô nhìn cũng không ra có chỗ nào khả nghi.
" Kỳ thật lúc ra khỏi Khải Hoàng, tôi cảm thấy như có người đang chụp hình chúng ta." Bùi Anh đem nghi hoặc lúc trước của mình nói ra, cô vốn nghĩ rằng đấy chỉ là ảo giác.Nhưng hiện tại tài xế nói như vậy thì rất có khả năng bọn họ thật sự bị theo dõi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Em Mù Mới Yêu Anh
RomanceTác giả: Bàn Lật Tử Thể loại: showbiz, đô thị, nhẹ nhàng, HE Tình trạng: 61 chương và 4 phiên ngoại Nhân vật chính: Nam chính Tống Nam Xuyên-dịu dàng, tao nhã, soái ca... nhưng thực chất lại là một kẻ SIÊU HÁO SẮC, động một chút là nhào tới hôn hít...