Sau khi đã nghỉ ngơi, trạng thái của đạo diễn đã tốt hơn nhiều. Bùi Anh cảm thấy việcTống tổng ở bên giám sát mình cũng có tác dụng không thể chối bỏ.
Trước khi trời tối, đạo diễn nói kết thúc công việc, tiện thể đưa mọi người đi tới nơi tổ chức ăn bữa cơm tối.
Tục ngữ nói, nơi có người sẽ có quán ăn. Bởi vì nơi này thường có đoàn phim tới quay nên ngành phục vụ ăn uống cũng bị ảnh hưởng, nuôi sống đầu bếp cả một vùng. Nhưng ỷ vào ưu thế về vị trí địa lý của mình nên giá cả các quán ăn ở đây caohơn mức bình thường, nếu là đạo diễn bình thường nhiều nhất cũng chỉ mời mọi người đi ăn thịt xiên nướng, chỉ có Tống tổng vừa ra tay liền trực tiếp đặt phòng lớn nhất trong một nhà hàng.
Đúng là đại gia.
Nhân viên đoàn làm phim phải ăn cơm hộp đã lâu, khó có cơ hội được cải thiện bữa ăn, người người đều vui mừng đến nỗi mặt trở nên hồng hào. Bùi Anh không ngồi xe riêng của mình nữa mà bị Tống Nam Xuyên kéo lên chiếc Maybach của anh, bên kia Mạc Thiên Vương cũng kéo vợ mình lên chiếc Bentley yêu quý.
Đạo diễn không hề phòng bị phải nhận lấy hai nhát đao chém tới cùng lúc, đau lòng đến không thở được.
Phó đạo diễn vẻ buồn bã vỗ vỗ vai ông: "Trở về phải nhớ dỗ chị dâu thật tốt."
Đạo diễn: "..."
Nhà hàng mà Tống Nam Xuyên đặt phòng đại khái mất hơn 10 phút đi xe là tới, lạicó nhân viên đoàn phim tầng tầng lớp lớp đi vào, liền hấp dẫn vô số ánh nhìn xung quanh. Trong quán, cô chủ nhà hàng là fan của Mạc Trăn, vừa nghe nói Mạc Thêin Vương hôm nay muốn tới chỗ bọn họ ăn cơm liền đặc biệt về nhà thay quần áo, sớm ở sẵn trong nhà hàng trông mong ngóng đợi.
Khi Mạc Trăn đi xuống xe Bentley, mắt cô ấy như phát sáng. Cô ấy xông lên, nhiệt tình nói: "Mạc Thiên Vương, anh có thể đến ăn ở quán của tôi khiến tôi thực sự rất vui mừng! Hôm nay đồ ăn của mọi người sẽ đặc biệt được giảm giá 80%!"
Mạc Trăn nhàn nhạt gật đầu với cô ấy một cái: "Cảm ơn."
"Đừng khách sáo, đừng khách sáo." Được nói vài câu với Mạc Trăn chủ quán vui vẻ giống như đang ở trên thiên đường. Nhìn nam thần ở khoảng cách gần như vậy, cảm giác so với trong màn ảnh còn đẹp trai hơn a!
Tống Nam Xuyên nghe thấy lời nói của Mạc Trăn và chủ nhà hàng, cười ha ha một tiếng: "Hôm nay là tôi mời khách, không cần cô phải giảm giá."
Bùi Anh đi cạnh anh co rút khoé miệng hai cái: "Cô chủ này vừa nhìn đã biết là fan của Mạc Trăn, được giảm giá thì có gì không tốt chứ?"
Tống Nam Xuyên liếc qua hướng Mạc Trăn: "Không cần anh ta tiết kiệm tiền giúp anh."
Mạc Trăn cười một tiếng: "Tống tổng quả nhiên giàu có hào sảng*." Nói xong liền dắt cô vợ nhỏ lên lầu.
*ở đây có ý nói sự phô trương thanh thế, ỷ vào giàu có mà khinh thường người khác.
Bùi Anh cũng đi theo Tống Nam Xuyên lên lầu, vẫn nhịn không được mà thì thầm nho nhỏ: "Anh có bị bệnh không, người ta bớt 80% sao lại không cần?"
Tống Nam Xuyên hỏi ngược lại: "Anh mời khách sao lại phải nhờ mặt mũi của anh ta để được giảm 80%?"
Bùi Anh trầm mặc một chút: "Xuyên Xuyên, gánh nặng về tư tưởng của Tổng giám đốc anh vẫn còn rất nặng."
Tống Nam Xuyên: "..."
Phòng riêng trên lầu là chuẩn bị cho mấy diễn viên chính và đám người đạo diễn. Món ăn đem lên rất nhanh, còn là cô chủ nhà hàng tự mình đưa đến, Bùi Anh nghĩ cô ấy chỉ vì nhìn Mạc Thiên Vương thêm vài lần mà cũng thật liều mạng.
Toàn bộ quá trình Mạc Trăn chỉ giúp vợ mình gắp thức ăn khiến cho tất cả mọi người trên bàn ăn phải liếc nhìn. Tống Nam Xuyên cũng không chịu yếu thế không ngừng gắp thức ăn cho Bùi Anh, đạo diễn lại vô tình nhận thêm hai nhắt đao liên tiếp.
Ông tự rót cho mình một ly rượu trắng, đứng lên nói với mọi người: "Hôm nay ở phim trường tôi đã làm khó mọi người nhiều, mong sẽ không để bụng. Ly rượu này tôi kính trước, mọi người cứ tự nhiên."
Đạo diễn nói xong liền một ngụm uống hết ly rượu trắng, mọi người cũng nâng chén ào ào, chỉ là chén thì có rượu đỏ còn chén khác đựng nước trái cây.
Tống Nam Xuyên nhấp ly rượu đỏ trong tay mình, nói với đạo diễn: "Đạo diễn Triệu, ông nên học hỏi Mạc Thiên Vương một chút, bảo đảm trở về có thể dỗ dành vợ thật tốt."
Mạc Trăn phía đối diện bình thản mở miệng: "Muốn nói cách dỗ vợ thì Tống tổng vẫn là nhất, vị này nhà tôi rất đơn thuần, cơ bản là không cần dỗ dành."
Đơn thuần Mạc phu nhân bất mãn nhìn anh: " Em sao lại không cần dỗ dành!"
Mạc Trăn gắp một miếng cá khô, bỏ vào bát cô: "Ăn cá khô."
"Cảm ơn Trăn Trăn." Mạc phu nhân vui vẻ bắt đầu ăn.
Đạo diễn: "..."
Thời điểm ông còn đang trầm tư, cô chủ nhà hàng đã đem món ăn dọn lên không biết tới lần thứ mấy rồi. Tống Nam Xuyên nhìn cô ấy mang món mới lên, khẽ nhướng mày: "Hình như chúng tôi không có gọi mấy món này lên."
Cô chủ nhà hàng cười híp mắt nói: "Vài món ăn này là tôi đưa lên cho Mạc Thiên Vương!" Dù không thể giảm 80%, cô cũng có thể làm thêm nhiều món ăn đưa cho Mạc Thiên Vương!
Tống Nam Xuyên: "..."
Bùi Anh bên cạnh phụt một tiếng bật cười.
Sau khi ăn cơm xong, đoàn phim liền rời khỏi khách sạn. Tống Nam Xuyên hôm nay đến gấp liền quên mất chuyện đặt phòng , nhưng không sao, anh vốn không để ý.
Cùng Bùi Anh trở về khách sạn, Tống Nam Xuyên rất vô liêm sỉ mà đi vào phòng Bùi Anh.
Cửa phòng vừa đóng kín, anh đã đem Bùi Anh chống lên cánh cửa bắt đầu hôn. Anh hôn hơi có chút hung ác tựa như muốn đem cô ăn vào trong bụng, thân thể anh cũng dính sát lên người Bùi Anh, như có như không cọ tới.
Động tác của anh đầy chiếm hữu, Bùi Anh bị vây trong nụ hôn của anh, suýt nữa không thở ra hơi.
"Có thể... Có thể đi tắm trước đã hay không a..." Bùi Anh thật vất vả mới tìm được một khe hở, đẩy Tống Nam Xuyên đang dán chặt lấy mình ra. Ở bên ngoài quay phim cả một ngày, cô rất muốn tắm rửa trước a, thật không biết Tống Nam Xuyên làm sao mà cứ gần một chút là hôn...
Tống Nam Xuyên vẫn chưa thoả mãn sau nụ hôn kia đột nhiên bế cô lên: "Có thể, ở trong phòng tắm sẽ càng kích thích."
Bùi Anh: "..."
Quá lâu không gặp, nhiệt tình chồng chất trên người người Tống Nam Xuyên không có chỗ phát tiết, hiện tại vừa được đụng tới Bùi Anh, lập tức liều chết triền miên.
Trong đêm nay không biết đã lăn qua lăn lại bao nhiêu lần, dù sao cuối cùng là Bùi Anh ngủ mất, hoặc là nói cô đã ngủ mê man lâu rồi. Nhưng hôm sau vẫn phải quay phim, đồng hồ báo thức vẫn đúng giờ gọi cô tỉnh lại.
Tối qua quá mức điên cuồng, sáng nay vừa tỉnh dậy toàn thân đều là đau nhức. Tống Nam Xuyên vẫn đang ngủ bên cạnh, đem cô ôm sát vào trong ngực, vẻ mặt kia quả thực là thập phần thoả mãn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Em Mù Mới Yêu Anh
RomanceTác giả: Bàn Lật Tử Thể loại: showbiz, đô thị, nhẹ nhàng, HE Tình trạng: 61 chương và 4 phiên ngoại Nhân vật chính: Nam chính Tống Nam Xuyên-dịu dàng, tao nhã, soái ca... nhưng thực chất lại là một kẻ SIÊU HÁO SẮC, động một chút là nhào tới hôn hít...