Tống Mộc Dương và Nhậm San San gặp nhau từ hôn lễ của Tống Nam Xuyên.
Ngày đó trời trong nắng ấm bầu trời trong xanh, vừa nhìn thật đúng là một không gian đẹp. Một ngày tốt lành.
Bởi vì buổi diễn tập phù rể và phù dâu cho hôn lễ sắp đến, cho nên Tống Mộc Dương và Nhậm San San cũng từ đó mà quen biết nhau.
Lần đầu tiên anh nhìn thấy Nhậm San San, đã cảm thấy cô là một người lão luyện.
Đừng hỏi anh làm sao biết, mặc dù hôm nay Nhậm San San ăn mặc như một thiên sứ thuần khiết, nhưng dấu không được hương vị lão luyện trên người cô.
Mà lần này Nhậm San San đột nhiên chạy đến một tổng giám đốc. trước kia Bùi Anh có nhắc đến anh ba của Tống Nam Xuyên, cô đã cảm thấy đây là mục tiêu không tệ, hiện tại đã có cơ hội quen biết, làm sao cô có thể buông tha.
Giày cao gót dưới chân đột nhiên bị trẹo, thân hình Nhậm San San trở nên loạng choạng. Tống Mộc Dương đứng bên cạnh cô nghiêng người, nhẹ giọng hỏi cô: "Em bị sao vậy?"
Nhậm San San đỡ huyệt thái dương, có chút suy yếu nói: "Có thể là do thời tiết thay đổi, cảm giác có chút khó chịu."
Tống Mộc Dương khẽ khom lưng, nâng tay phải lên vén mái ngố của cô sang bên, thử nhiệt độ trên trán cô: "Bị sốt rồi sao?"
Đúng lúc Bùi Anh đi ngang chỗ bọn họ: "..."
Cô nghĩ không phải là bị sốt mà là bị rối nhỉ!
Tống Nam Xuyên kéo tay cô, thấp giọng nói nhỏ với cô: "Nghiêm túc chút đi."
"A." Bùi Anh thu hồi ánh mắt, cũng nhỏ giọng nói, "Anh ba anh và Nhậm San San..."
Tống Nam Xuyên không nhìn về phía họ nói: "Hai tên lão luyện, cứ để họ tự mình chơi với nhau đi."
Bùi Anh: "..."
Ở bên kia Tống Mộc Dương thử nhiệt độ cho Nhậm San San xong, thu tay lại sờ lên trán mình: "Không bị sốt, có thể là do mệt mỏi, hay là chúng ta ngồi một chỗ nghỉ ngơi đi?"
"Được." Nhậm San San cười , đã bao lâu, không ai trêu vào cô! Tìm ra manh mối không hổ đã trêu chọc em gái thứ ba của thần khí, bây giờ cô đang có chút ý xuân! Đặc biệt là ba anh em nhà họ Tống này lớn lên đều rất cao, tên Tống Mộc Dương kia cũng ít nhất 1m85, dáng cao thật đúng là thuốc kích thích mà! (Bà này tưởng tượng phong phú thật =_= )
Cô và Tống Mộc Dương đi đến một bên ngồi xuống, Tống Mộc Dương còn tìm người đưa nước cho cô.
"Cảm ơn." Nhậm San San nhấp một ngụm nước nhỏ, nhìn anh cười. Tống Mộc Dương cũng cong miệng cười, hỏi nàng: "Khá hơn chút nào không?"
Nhậm San San nói: "Ừ, tốt hơn nhiều, nhưng mà tôi nghĩ cứ ở lại đây, lại khó chịu."
Tống Mộc Dương nói: "Vậy anh và em cùng ra ngoài dạo nhé?"
"Ừ, cảm ơn." Nhậm San San uống hết nước trong ly, đứng lên cùng Tống Mộc Dương đi ra phía ngoài.
"Khung cảnh ở đây thật đẹp, sau này tôi cũng muốn ở trong Cổ Bảo cử hành hôn lễ." Nhậm San San hít thở không khí mát mẻ bên ngoài, cảm giác linh hồn thật tự do.
Tống Mộc Dương ở sau lung cô, chỉ cười, không lên tiếng.
Nhậm San San xoay người, hỏi anh: "Anh và em trai tình cảm rất tốt? Thật khó có được."
"Vì sao?"
"Trong chuyện xưa không phải hay viết, nan hem trong một gia tộc lớn , rất hay an hem tương tàn sao?"
Tống Mộc Dương dừng một chút, bổ sung: "Vì sao em lại nghĩ anh và nó quan hệ tốt thế."
"... Anh ấy không phải mời anh làm phù rể sao? Chỉ có quan hệ tốt mời mới chứ."
Tống Mộc Dương a một tiếng: "Chỉ vì nó muốn khoe hôn lỗ với anh mà thôi."
Nhậm San San: "..."
Thì ra chuyện xưa không phải tất cả đều bịa ra.
Cô an ủi Tống Mộc Dương: "Không sao, đến lúc anh làm 3 lần hôn lễ, cứ mời anh ấy làm phù rể, khiến anh ấy tức chết."
Tống Mộc Dương cười rộ lên: "Đáng tiếc ngay cả đối tượng còn chưa có."
Nhậm San San cố làm ra vẻ kinh ngạc nói: "Làm sao có thể? Yêu cầu của anh quá cao à."
BẠN ĐANG ĐỌC
Em Mù Mới Yêu Anh
RomanceTác giả: Bàn Lật Tử Thể loại: showbiz, đô thị, nhẹ nhàng, HE Tình trạng: 61 chương và 4 phiên ngoại Nhân vật chính: Nam chính Tống Nam Xuyên-dịu dàng, tao nhã, soái ca... nhưng thực chất lại là một kẻ SIÊU HÁO SẮC, động một chút là nhào tới hôn hít...