Chương 118: Thọ yến Phượng thái quân, vị hôn thê của hắn (Tiếp)

1.5K 39 0
                                    

  Dưới sự thúc giục của mọi người, cuối cùng Hiên Viên Trinh Nhi cũng chậm rãi đưa đầu ngón tay ra chọn lựa, đôi mắt Hoàng thái hậu mở to đến cực hạn, giống như trống đồng, tập trung nhìn chằm chằm tay Hiên Viên Trinh Nhi, dựa vào suy đoán của một người từng trải của mình, bà có thể phán đoán được, một chút nữa Hiên Viên Trinh Nhi sẽ chọn lựa ai, quyết định như vậy chắc chắn không sai. Bởi vì xuất thân hoàng thất của Hiên Viên Trinh Nhi, từ nhỏ nàng ta đã nhận được sự giáo dự của hoàng thất, vừa may chính ngay lúc này, thúc giục càng khiến nàng thêm tin vào cái gọi là số trời. Chỉ cần Hiên Viên Trinh Nhi chọn trúng Anh Kỳ, công chúa Trinh Nhi sao có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của bà.

"Phương pháp này cực kỳ linh nghiệm, một khi đã chọn trúng người trong số mệnh thì phải thuận theo ý trời, nếu như nghịch thiên, chỉ sợ say này sẽ gặp tai họa không ngừng." Hoàng thái hậu vừa lúc bổ sung thêm một câu, thành công khiến ngón tay Hiên Viên Trinh Nhi còn đang do dự lựa chọn đã quyết định chọn đầu mút khác.

Bà già này đang sử dụng chiến thuật tâm lý đây mà !!

Già Lam khinh thường hừ lạnh một tiếng, nhưng không thể không bội phục sự thông minh của Hoàng thái hậu, nàng hoàn toàn có lý do tin tưởng, Hoàng thái hậu nhất định đã nắm rõ toàn bộ những nét vẽ trong bức họa đó, bà muốn ai thành công người đó nhất định sẽ thành công, đây cũng chính là tính toán của bà.

Trong lòng Hiên Viên Trinh Nhi rất mâu thuẫn, nàng rất tin tưởng phương pháp định lương duyên của Hoàng thái hậu, nhưng một đầu ngón tay đã lựa chọn nó sẽ quyết định việc chung thân cả đời của nàng, càng nghĩ nàng càng cảm thấy tâm tư rối loạn. Cũng không phải bởi vì ghét bỏ những vị hoàng tử có mặt tại đây, không thiếu những người xuất chúng, chẳng qua tâm hồn thiếu nữa thất lạc, khiến nàng không đồng ý những người khác.

Sách ca ca, vì sao chàng lại thích người khác? Vì sao chàng không hiểu lòng ta?

Trái tim càng thêm chua xót, trước mắt Hiên Viên Trinh Nhi dần dần mờ ảo, trong lúc hồ đồ chẳng biết một cỗ lực lượng nào đó, lôi kéo ngón tay nàng di chuyển đến nơi nào đó.

Đợi nàng bình tĩnh lại mới phát hiện bản thân đã chọn trúng một đầu mút khác.

Lúc này Hoàng thái hậu mới thở phào nhẹ nhõm, lộ ra nụ cười hài lòng.

Già Lam thầm kêu không ổn, Hiên Viên Trinh Nhi hơn phân nửa đã bị người ta điều khiển. Lúc này nhìn lại bốn nữ tử, chỉ còn một mình nàng là chưa chọn, nàng phải làm rối loạn mới được, không thể để cho người hoàng thất chiếm được tiện nghi.

Hai mắt nhìn chằm chằm những đường cong phức tạp, rậm rạp chằng chịt kia, nàng tập trung cao độ, không thèm để ý những ánh mắt soi mói, đường nét trong mắt nàng từ từ rõ ràng hơn, tựa như phim chiếu chậm, từng đầu mối được gỡ ra, để lại là bức vẽ với những đường vẽ đơn giản hơn.

Đầu đột nhiên đau nhức dữ dội, gần như đạt đến ranh giới cao nhất của nàng, trong lòng Già Lam càng thêm gấp gáp.

Nhanh, rất nhanh....

Trong điện quang hỏa thạch như có một làn sóng nhiệt vô hình bất ngờ đánh tới, lấy góc độ quỷ dị, bắn ngay trên trán Già Lam, lưu hải trên trán trong tích tắc hoảng loạn.

Nàng chớp chớp đôi mắt, suýt nữa đã giải được bức tranh này, thoáng cái nó đã khôi phục lại như ban đầu.

Đáng ghét.

Có người ám toán.

Nàng ngẩng đầu, quét nhanh nhìn mọi người, không có có biểu hiện khác thường, chỉ có khóe miệng Đại công chúa khẽ nhúc nhích, tránh cái nhìn của nàng.

Già Lam lập tức sáng tỏ, có gan lập kế với ta, ta cũng sẽ không để cho các người được như ý nguyện, nhất định phải để nước càng đục càng tốt.

"Ta chọn xong rồi."

Già Lam cong môi, ngón tay vô tình dừng lại ở nơi nào đó, Hoàng thái hậu khẽ nhíu mày một cái.

"Ta tới trước." Nhị công chúa nóng lòng nói, khong đợi Hoàng thái hậu đưa ra chỉ thị, nàng đã tiên phong đi đầu, ngón tay từ đầu mút đi theo đến một đầu mút khác, nếu như chỗ đó có người chọn lựa, như vậy người đó chính là chân mệnh thiên tử của nàng

Mãi cho đến khi ngón tay của nàng rơi vào đầu mút trống không, nàng không những không buồn chán hay uể oải, ngược lại có chút mừng rỡ không thôi.

Thật tốt quá !!! Quả nhiên nàng không duyên với đám nam nhân ở đây, nói như vậy, nàng và Phượng thiếu vẫn còn có cơ hội.

Đúng, nàng tuyệt đối không buông tha điều này.

Hoàng thái hậu bất lực thở dài, đối với Nhị công chúa, bà chẳng có chút tin tưởng nào.

"Đáng tiếc." Phượng thái quân khẽ thở dài nói một câu.

Sư Phụ Vô Lương /Ma Nữ Phúc Hắc  - Bắc ĐằngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ