Tiêu Nam đã trở về.
Sáng sớm, Nhược Ngữ vừa mới mở cửa liền giật mình bởi một thân ảnh đã đứng trước cửa từ bao giờ. Tuy khuôn mặt có chút tiều tụy nhưng vẫn là vẻ ôn nhu bình thản.
Giống như sự xuất hiện của thần.
Nhược Ngữ bất giác tiến đến ôm chặt lấy Tiêu Nam, cố gắng rúc đầu thật sâu vào lồng ngực ấm áp, nghe tiếng tim đập trầm ổn quen thuộc, ngửi mùi hương quen thuộc.
Sẽ cảm thấy rất an tâm.
Khi gặp lại Nam Cung Li, Tiêu Nam cũng không quá ngạc nhiên, chỉ là hơi nghi hoặc. Tiếp theo, thấy Nam Cung Li thản nhiên tựa đầu vào vai Nhược Ngữ thì đôi mày kiếm bắt đầu nhíu lại trong tíc tắc rồi khôi phục biểu tình gió thổi không động pha vài phần ôn nhu đặc trưng.
Ngược lại, nhân vật chính của chúng ta đang lâm vào tình trạng vô cùng không thoải mái. Không dám nhìn Phi Lăng, không dám nhìn Tiêu Nam, thậm chí còn không dáng nhìn cả Nam Cung Li.
Ai...
Song những ngày kế tiếp lại không khổ sở như hắn tưởng tượng. Y như chưa từng có chuyện gì xảy ra, Tiêu Nam vẫn quan tâm chăm sóc, Phi Lăng vẫn khoe nụ cười sáng lạn ngây ngô. Ngoại trừ Nam Cung Li, những hành vi phóng túng bắt đầu biến mất làm Nhược Ngữ không thể tin được.
"Là ta không ngờ hắn lại lợi hại thế..." Con hồ li không tình nguyện thừa nhận.
Lợi hại? Chỉ Tiêu Nam? Vì sao?
Một ngày nữa trôi qua, Nhược Ngữ cảm thấy đầu mình đau thêm. Cảm giác như muốn bất tỉnh luôn ra đây. Hắn đập đập ngực, cố gắng áp chế loại bất an này xuống.
Buổi sáng, Nam Cung Li không biết chạy đâu, Tiêu Nam đang làm bữa sáng còn Phi Lăng đang luyện kiếm trong sân. Hắn đi tới phòng bếp phụ giúp nhưng chân vừa định bước vào cảnh vật trước mặt bỗng quay cuồng rồi tối đen.
"Nhược Ngữ thiếu gia!!!"
"Tiểu Ngữ!!!"
......
... Kỳ quái... Cơ thể của ta... Không thể cử động được...
Dùng hết sức chống chọi với cơn mê màng, Nhược Ngữ choàng tỉnh lại, nhận ra mình đang ở trên lưng Tiêu Nam, bên cạnh là Phi Lăng. Cả hai đang bay rất nhanh, không, phải nói là chạy trốn rất nhanh. Hắn quay đầu lại, phía sau là một đám đông lớn đang đuổi theo họ.
"Đây là..."
"Là Ma giáo." Tiêu Nam thở nhẹ nhõm khi thấy Nhược Ngữ đã tỉnh lại, "Ngay lúc ngươi ngất xỉu, bọn hắn liền vọt vào. Ta và Phi Lăng cho rằng sẽ rất đông nên đành chạy trốn trước." Tuy đã mở miệng nói chuyện nhưng tốc độ vẫn không hề giảm.
"Vì sao?"
"Chắc có lẽ liên quan đến bí tịch."
Bí tịch? Là Đại sư phụ đã truyền cho ta nửa bản bí tịch? Nhưng rốt cuộc là...
"Đúng rồi, Nam Cung Li đâu?!" Nhược Ngữ đột nhiên nhớ ra buổi sáng không thấy hắn đâu cả.
"Không biết..."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam/NP] Nguyên Nhược Ngữ (Edit)(Hoàn)
General FictionTác giả: Diệp Cảnh Thể loại: đam, xuyên không, NP(nhất thụ đa công), ngược luyến tàn tâm, cung đình, giang hồ. Tình trạng: 79 chương (hoàn), 1 phiên ngoại (hoàn) Nguồn: http://fengyuan221.wordpress.com/mục-lục-nguyen-nhược-ngữ/ https...