Heeyeon buồn bã lết thân xác đến công ty. Hôm qua Junghwa khi tỉnh dậy vẫn còn giận dỗi nên đã bỏ về trước, không thèm để chị đưa về, cũng không thèm nói tiếng nào với chị cả. Chị thực buồn, 2 ngày nay ngủ thiếu Junghwa, chị sắp nhớ đến chết rồi.
"Chào giám đốc!"-Tiếng nhân viên đồng thanh chào Heeyeon trong thang máy. Heeyeon vốn đã không có tâm trạng, nên cũng chẳng buồn gật đầu hay chào lại. Nhân viên biết tỏng tổng tài nhà họ hôm nay có chuyện không vui, trong than máy ai nấy đều im thin thít, chỉ sợ rằng phát ngôn ồn ào, lại bị ngay 1 vé trừ lương vào tháng này thì khổ.
"Hani."-Solji bước lại bàn làm việc của Heeyeon.
"Sao?"-Heeyeon trả lời 1 cách ủ rủ.
"Bản hợp đồng này cần cậu kí."-Solji chìa hợp đồng ra trước mặt Heeyeon, chị chẳng những không thèm nhòm tới, mà còn gạt qua 1 bên.
"Để sau đi, tớ không có tâm trạng."-Heeyeon chán nản nói.
"Sao lại không có tâm trạng?"-Cùng lúc đó Eunji bước vào, khoanh tay tiến thẳng tới sofa rồi ngồi phịch xuống.
"Eunji? Cậu tới đây làm gì?"-Heeyeon ngạc nhiên khi thấy Eunji bang bang đi vào phòng của mình.
"Hôm nay tớ không phải làm việc, nên tính đến hỏi thăm cậu. Cậu có biết hôm qua đã xảy ra chuyện gì không?"-Eunji nghiêm mặt hỏi. Thật tình Eunji rất quý Junghwa, từ vẻ ngoài lẫn tính cách của cô làm chị rất ấn tượng. Mặc dù là quen biết chưa lâu, nhưng trong lòng Eunji đã xem Junghwa là em gái giống như Solji. Việc Heeyeon không có mặt trong "sự kiện" ngày hôm qua làm chị có hơi bực bội.
"Chuyện gì?"-Heeyeon ngơ ngác hỏi lại.
"Bộ cậu với Junghwa xảy ra chuyện gì hả?"-Eunji tiếp tục hỏi, Solji cũng đưa ánh mắt thắc mắc về phía Heeyeon.
Heeyeon hơi khựng lại, không biết có nên kể cho Eunji và Solji nghe không. Nhưng chuyện này giữ trong lòng cũng không tốt, Eunji chắc chắn sẽ cho chị lời khuyên đúng đắn. Định bụng như thế rồi Heeyeon cũng kể đầu đuôi sự việc cho 2 người họ nghe, chẳng những họ không ngạc nhiên, mà Eunji lại có vẻ tức giận.
"Chết tiệt! Mình Hyojin hồ đồ tớ đã mắc mệt lắm rồi, giờ tới cậu cũng muốn theo chân cậu ta sao? Suy nghĩ thật nông cạn!"-Eunji bực mình nhíu mày lại, không thể tin người lý trí như Heeyeon lại có những suy nghĩ như vậy.
"Tớ đã biết mình sai nên cũng đã tìm cách giải hòa với em ấy rồi, nhưng em ấy vẫn chưa tha thứ cho tớ."-Heeyeon buồn bã.-"Đã vậy hôm qua còn đi chung taxi với Hyojin."
"Cậu thì biết gì mà dám kể tội em ấy? Hôm qua em ấy đã bị bắt cóc, xém chút nữa thì bị làm nhục! Bị như thế cũng không dám cầu cứu cậu, mà phải đi nhờ người ngoài như tớ. Hyojin thì thừa nước đục thả câu, cậu ấy đã xông vào cởi trói cho Junghwa và đưa em ấy về nhà. Trong khi đó thì cậu đang ở đâu? Cậu xem xem cậu đã đối xử với Junghwa thế nào để mọi chuyện diễn ra như vậy hả?"-Eunji tức giận quát lên, Heeyeon sắc mặt từ từ tối lại. Chỉ thấy Heeyeon giật phăng chiếc áo khoác trên ghế rồi chạy bay ra ngoài, không nói thêm 1 lời nào.
Eunji thấy vậy chỉ biết thở dài, con người ta vì tình yêu làm cho mù quáng, làm cho ích kỷ. Được mấy ai tỉnh táo khi yêu đây?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic] [Hajung] [Sole] THỊT VÀ EM
FanfictionJunghwa: "Unnie à, chị không bận sao?" Heeyeon: "Có, chị tất nhiên bận." Junghwa: "Thế sao chị ngày nào cũng đến?" Heeyeon: "Chủ quán Park, không đón chào chị sao?" Junghwa: "Chỉ là nhìn thấy chị...em chả làm được gì sất." _________ Chuyện gì sẽ xảy...