"Junghwa!"-Solji hớt hải chạy lại chỗ Junghwa bị trói, vội vàng cởi trói cho cô.-"Em ổn chứ?"
"Em không sao, đây là?"-Junghwa nhìn Bomi thắc mắc, đây là lần đầu cô gặp Bomi.
"Đây là Bomi, bạn gái Eunji đó."-Solji mỉm cười giới thiệu.
"Chào Junghwa, em dễ thương thật ấy."-Bomi cười toe toét, cô bé Junghwa này mới nhìn thôi mà đã thấy thích rồi.
"Unnie quá khen rồi, Bomi unnie cũng rất xinh đẹp mà."-Junghwa toét miệng cười lại.
"Mà tại sao em lại không nói cho Heeyeon biết chuyện này vậy Junghwa?"-Solji hỏi, không lý nào Junghwa xảy ra chuyện như thế này Heeyeon lại ngồi yên được, đặc biệt với tính cách bộc trực của Heeyeon.
"Chị đừng nhắc đến cái tên đó nữa, em không muốn nghe."-Junghwa phụng mặt.
"Vậy unnie không nhắc nữa."-Solji nghe giọng điệu Junghwa, lòng chắc rằng đôi chim trẻ này chắc giận hờn gì rồi.-"Em đợi unnie 1 chút, chị cởi trói cho em rồi ra khỏi đây thôi, chị sắp không chịu nổi cái mùi ẩm mốc này rồi."-Solji than vãn.
"JUNGHWA!"-Bất chợt từ đâu Hyojin chạy tới, nãy giờ chị vẫn âm thầm ở ngoài theo dõi bọn Eunji.-"Em có làm sao không? Có bị thương ở đâu không?"-Hyojin xoa nắn tay chân Junghwa, khuôn mặt lộ ra sự lo lắng thấy rõ. Junghwa không trả lời, thái độ quay ngoắt 180 độ khi gặp Hyojin, cô giương cặp mắt lạnh lùng ra nhìn chị.
Hyojin đâu biết, những hành động đó của cô đã vô tình biến thành hàng ngàn mũi tên đâm xuyên qua người Solji, cô đứng cứng đờ ở đó, điều cô lo lắng đã trở thành sự thật.
"Bomi, cậu ở lại với Junghwa nhé, tớ đi trước có việc."-Nói rồi Solji quay lưng bỏ đi, không kịp để cho người nào đáp trả.
"Chị thôi được rồi, đừng làm tôi ngứa mắt."-Junghwa cay cú nhìn Hyojin đang kiểm tra hết người mình. Cũng vì Hyojin, mà tình cảm của cô và Heeyeon mới sứt mẻ. Tới khi nào Hyojin mới ngừng việc làm cuộc sống của cô trở nên đen tối đây?
"Chị chỉ sợ em có chuyện gì thôi, chị đã rất lo đó Junghwa à."-Hyojin mặc kệ lời nói Junghwa, tiếp tục kiểm tra vết thương. Bomi thấy không khí có vẻ không tốt, liền chen vào.
"Hyojin unnie, để em cởi trói cho Junghwa."
"Không cần, để tôi tự làm."-Hyojin gạt tay Bomi ra, tự mình cởi trói cho Junghwa. Bomi cảm thấy mình thừa thải, hơi khó chịu trong người nên cũng đứng lên.
"Vậy Junghwa nhờ chị."-Bomi nói xong cũng bỏ đi như Solji, vẫn không kịp để Junghwa ngăn lại, đành bất lực nhìn người mình hận đang cởi trói thả mình.
Về mặt Solji, cô giờ đây vừa buồn, vừa bực. Cô đấm vào bức tường cũ kĩ vài phát, những ngón tay cũng đỏ dần lên. Solji là đang hận ông trời, 1 mình cô đau khổ đủ rồi, còn phải kéo theo Hyojin sao? Tại sao ông trời lại làm cho Hyojin mù quáng đến vậy? Đó không phải là tình yêu, đó chỉ là sự ích kỷ thôi! Rõ ràng là Junghwa đã không còn yêu Hyojin nữa, nhưng chị ấy vẫn ích kỷ giữ Junghwa trong lòng. Solji không có được Hyojin cũng không sao, cô chỉ mong chị có thể sống hạnh phúc trong tình yêu của riêng chị. Nhưng đây không phải là "tình yêu" mà Solji muốn. Hình như Hyojin không nghĩ tới, càng như vậy người đau khổ không chỉ là chị mà còn có cả Junghwa và Heeyeon. Solji không nhẫn tâm nhìn người mình yêu mãi mụ mị như vậy, nhưng giờ cô biết làm gì đây, càng đến gần, Hyojin càng xa lánh. Solji cười nhạt, cô thật thê thảm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic] [Hajung] [Sole] THỊT VÀ EM
FanficJunghwa: "Unnie à, chị không bận sao?" Heeyeon: "Có, chị tất nhiên bận." Junghwa: "Thế sao chị ngày nào cũng đến?" Heeyeon: "Chủ quán Park, không đón chào chị sao?" Junghwa: "Chỉ là nhìn thấy chị...em chả làm được gì sất." _________ Chuyện gì sẽ xảy...