* @FOXGAO ra nhận chap nè nè nè !!! Mà au nói nhỏ nghe, fic cũng sắp đi đến hồi kết rồi, au muốn nghe suy nghĩ của bạn về Solji, au vẫn còn đang phân vân cái kết dành cho Sole lắm, cmt cho au biết rds nghĩ gì về Solji trong fic này nha, au cảm ơn trước nha <3
____________
"Eunji à."
"Sao đấy? Cậu đói rồi sao? Tớ đang nấu ramen đây, đợi lát."-Eunji nói 1 lèo.
"Không phải. Tớ đã quyết định rồi."-Heeyeon ôm chiếc gối vào lòng, đưa mắt nhìn Eunji.
"Quyết định gì? Không muốn ăn ramen nữa à?"-Eunji vẫn 1 mực trung thành với ly ramen của mình.
"Tớ quyết nhượng cổ phần cho Hyerin rồi."-Heeyeon kiên nhẫn.
"Thật sao?"-Eunji thốt lên ngạc nhiên rồi bỏ căn bếp đi như bay lại chỗ Heeyeon đang ngồi.-"Cậu đã suy nghĩ kĩ chưa vậy?"
"Kĩ rồi."-Heeyeon gật gù.-"Mẹ tớ sớm cũng mong tớ làm vậy rồi."-Ánh mắt Heeyeon có thoáng buồn, nhưng hình như đã không còn có cảm giác đau thương như trước nữa.
"Sao chứ? Tớ không hiểu."-Eunji ngơ ngác.
"Kể ra thì phức tạp lắm. Ngày mai tớ sẽ đến nhà Hyerin để bàn về chuyện này, xong xuôi rồi sẽ bay về Seoul gấp. Tớ sẽ mở 1 cuộc họp cổ đông bí mật, sau khi chuyển nhượng xong xuôi sẽ mở cuộc họp báo để công bố chủ tịch hội đồng quản trị mới. Sau đó tớ sẽ đưa cô Min và Junghwa đến đảo Jeju định cư, thực hiện ước mơ của tớ."-Heeyeon nói nhanh gọn, giọng toát lên sự chắc chắn.
"Ước mơ sao? Tớ chưa từng bao giờ nghe cậu nói đến ước mơ của cậu cả."-Eunji ngạc nhiên.
"Vì bấy lâu nay tớ đã quá chú trọng vào việc gìn giữ A.H nên chưa bao giờ nghĩ đến mình thích cái gì cả. Bây giờ nghĩ lại, tớ thấy dường như tớ muốn trở thành 1 nhà thiết kế hơn là kinh doanh. Tớ định khi đến Jeju sẽ thực hiện ước mơ này."-Heeyeon ngẫm nghĩ.
"Cậu định để A.H cho người khác quản lấy thật sao? Đó là tài sản duy nhất mẹ cậu để lại mà."
"Cậu chẳng phải đã bảo Hyerin là 1 người tốt sao? Tớ tin cậu, và tớ cũng tin em ấy sẽ thay tớ chăm sóc cho A.H thật tốt."
"Junghwa à, Solji muốn nói chuyện với em."-Junhyung vỗ nhẹ vào vai Junghwa. Từ hôm Heeyeon đến đây tới giờ, tâm trạng Junghwa dường như càng ngày càng tệ thêm, thời gian ngồi 1 mình tự kỷ ở ban công cũng vì thế mà đã tăng lên.
"Nae."-Junghwa đáp lại Junhyung bằng 1 giọng nói thất thiểu, rồi cũng lười nhác chầm chậm đứng dậy mà đi vào phòng Solji. Junhyung thấy thế cũng đành thở dài, dù quen biết Junghwa chưa lâu nhưng anh rất có cảm tình với cô, và cũng cảm thấy những người này thật biết tự đày đọa bản thân. Solji và cả Junghwa làm anh cảm thấy nặng lòng rất nhiều dù cho tất cả đều không phải chuyện của anh. Dường như nó quá bi ai đến mức khiến cả người ngoài còn phải rơi lệ trong lòng.
"Unnie, chị gọi em."-Junghwa bước lại ngồi cạnh bên giường Solji, chị vẫn chưa có dấu hiệu khỏe hẳn. Vẫn khuôn mặt hốc hác, đôi mắt thâm quần và đôi mô khô ráp.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic] [Hajung] [Sole] THỊT VÀ EM
FanficJunghwa: "Unnie à, chị không bận sao?" Heeyeon: "Có, chị tất nhiên bận." Junghwa: "Thế sao chị ngày nào cũng đến?" Heeyeon: "Chủ quán Park, không đón chào chị sao?" Junghwa: "Chỉ là nhìn thấy chị...em chả làm được gì sất." _________ Chuyện gì sẽ xảy...