Chương 54: "Chi bằng, tôi lên giường với anh..."

2.1K 147 8
                                    



"Đêm nay cô ấy là bạn nhảy của tôi."

Anh lặp lại một lần nữa, vẻ kiều mị pha chút biếng nhát. Cánh tay rất tự nhiên đặt lên eo của Lisa, buông mắt nhìn về phía Daniel như một sự khẳng định về mối quan hệ "bất khả xâm phạm" giữa anh và cô.

Daniel lúc này vẫn còn ngơ ngác, hết nhìn người đàn ông xa lạ trước mặt, lại quay sang Lisa như đang cần một lời giải thích.

Cô hiểu ý, tách người khỏi cánh tay đang kìm chặt lấy eo mình, lãnh đạm nói:

"Đừng để ý, anh ta đối với mình... không quen. Đi thôi, tớ nhảy với cậu!"

"Nếu như đã không quen..." người phía sau vội vàng lên tiếng, như nghiêm túc lại như bỡn cợt nhìn xoáy vào tấm lưng trần gợi cảm của cô, "sao...em còn trèo lên giường của tôi?"

Câu nói vừa thốt ra đã lập tức thu hút sự chú ý của đám đông xung quanh. Rốt cuộc là anh ta không cần mặt mũi nữa nên mới muốn kéo cô chịu trận chung hay sao?

"Jeon Jungkook!" Cô gằn giọng, gò má đỏ ửng lên vì giận.

Tuy rằng, việc nam nữ ngủ cùng nhau như thế này ở Mỹ là hết sức bình thường, nhưng có thể chính miệng Jungkook nói ra quả thật... không thể không chú ý.

Lisa có cảm giác mọi ánh mắt đều đang dán chặt lên người mình, tò mò có, ghen tị cũng có, phần lớn là vẻ mặt thản thốt không thể tin nổi của nữ sinh trường Seoul. Số còn lại chính xác là "ngưỡng mộ". Ánh mắt lấp lánh ý cười của mấy cô gái tóc vàng kia trông như muốn hỏi cô làm thế nào để có thể lên giường với nam thần (kinh) này!

Tiếng xì xào mỗi lúc một to hơn, khiến Lisa đánh mất cả sự bình tĩnh cuối cùng. Cô nghiến răng bắt lấy tay Jungkook lôi đi, điệu bộ hung dữ như thể có một trận huyết chiến sắp sửa xảy ra. Cô thừa biết, loại chuyện như thế này, càng giải thích lại càng thêm nghi ngờ.

Ban công gió khá lớn, bộ váy trên người được may bằng lụa mỏng, sau lưng còn để hở một mảng lớn như vậy, nhất định là rất lạnh. Nhưng trong lòng Lisa lúc này lại như có lửa đốt, nóng ran đến khó chịu.

Cô buông mạnh tay Jungkook, lạnh lùng quay mặt đi chỗ khác:

"Đừng ấu trĩ như thế có được không? Tôi mệt rồi! Chỉ việc gặp lại anh như thế này đối với tôi cũng là một gánh nặng."

Anh hít một hơi sâu, trầm buông ra làn khói mỏng, đôi mắt đen tuyền như hoà tan vào màn đêm tĩnh lặng.

Jungkook nâng mắt, bàn tay hơi lưỡng lự chạm vào mái tóc bị gió "trêu ghẹo" của cô. Nhưng người đó thậm chí còn kiên quyết lùi lại, từ chối bàn tay của anh. Jungkook cười khổ, thu tay về:

"Em vẫn ương ngạnh như ngày nào!"

"Không, anh sai rồi! Tôi của bây giờ không còn là tôi mà anh biết trước kia nữa."

Jungkook hơi sững lại. Đây đều là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra, nhưng trực tiếp nghe cô thừa nhận như thế, lồng ngực không khỏi có chút cồn cào.

[Fanfic] Chiến dịch cua trai 100 ngày (Full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ