Chương 32: Cái ôm đầu tiên

1.6K 139 4
                                    



Nụ cười trên môi thoáng chốc trở nên gượng gạo, Jisoo cụp mắt, nước trà trong tách sánh ra, bỏng rát mu bàn tay trắng mịn.

Jimin bối rối đưa tay ra muốn chạm, nhưng cô đã nhanh chóng rụt lại, ánh mắt cũng không chút tự nhiên mà né tránh cái nhìn đăm đăm của người trước mặt.

"Không sao, tớ ổn."

Cậu thu lại ánh nhìn, tâm tình tương đối phức tạp. Tiếng thở dài vang lên khe khẽ, như xuyên qua lồng ngực nặng trĩu.

Jisoo lấy túi xách để bên cạnh, đứng dậy định rời đi, giọng yếu ớt:

"Tớ...phải về rồi. Tạm biệt!"

Jimin đứng như trời trồng nhìn bóng cô gái vụt ra ngoài, bước chân hoảng loạn như đang chạy trốn. Chị quản lí thúc nhẹ vào vai cậu, ý bảo mau đuổi theo cô ấy. Jimin nắm chặt tay, tháo tạp dề để lên bàn rồi chạy theo sau Jisoo.

Cô cứ đi nhanh về phía trước, không để ý đến có người đang đuổi theo sau. Bước chân dần dần chậm lại, Jimin nhìn thấy bờ vai của Jisoo hơi run rẩy. Cậu chạy nhanh hơn một chút, bắt lấy cổ tay mềm yếu như thuỷ tinh kia.

"Chờ đã...chúng ta cần phải nói chuyện một chút."

Jisoo lặng yên không nói, tiếng nấc nghẹn ngào kìm lại trong cổ họng. Giá như cô không biết chuyện cậu ấy định nói đó là gì, thì hẳn đã tốt biết mấy. Nhưng đó chỉ là cô nghĩ như thế, không phải Park Jimin, người mà cô đã đem lòng yêu thích suốt một năm trời.

Cổ tay bị nắm lấy rất lâu, tuy cậu ấy không dùng nhiều sức lực nhưng cô vẫn cảm thấy đau nhức không thôi. Đưa tay còn lại lên quệt nước mắt, Jisoo cố ép cánh môi phải tươi cười, rồi quay lại nhìn Jimin, nhưng chung quy vẫn không thể tỏ ra bình thản trước cậu ấy.

"Tớ đến Golden Sta...không phải vô duyên vô cớ, cậu biết mà Jimin. Tớ thích cậu thì đã sao? Cậu dựa vào đâu mà bảo tớ đừng thích cậu nữa?"

"Jisoo, xin lỗi...Nhưng tớ không thể cứ bỏ mặc cậu lún sâu hơn. Chúng ta...là bạn."

Jimin cố gắng giải thích, nhưng dường như chỉ càng làm cho mọi chuyện thêm vướng mắc. Tiếng "bạn" sau cùng cất lên như mũi kéo, tuyệt tình cắt đứt hi vọng vốn dĩ đã rất mong manh trong lòng của Jisoo.

"Cậu biết không Jimin, thật ra chúng ta đều ngu ngốc như nhau. Cậu không thích tớ, cũng giống như Lisa tuyệt nhiên không nhìn thấu nỗi lòng của cậu, càng không vì thế mà...chấp nhận từ bỏ người trong lòng của cậu ấy."

"..." Jimin lặng người, tiếng thở dài biến mất nơi cuống họng.

...

Lisa đang thái rau dưới bếp, nghe tiếng chuông cửa quen thuộc liền chạy ra mở cửa cho Jungkook. Cũng không thể nói là quen thuộc vì cậu ấy vốn dĩ luôn sống một mình như thế.

Chiếc xe đạp dựng sát vào bờ tường phủ đầy dương xỉ. Túi lớn túi nhỏ vẫn còn vắt nguyên trên tay lái, có lẽ là dụng cụ làm vườn hay gì đấy, cô đoán thế!

[Fanfic] Chiến dịch cua trai 100 ngày (Full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ