*****Cả ngày hôm nay cậu chẳng thể nào làm việc được, chỉ vì một câu nói "Chúng tôi là bạn đồng học" của Đường Tưởng Ân-Đường Tổng kia khiến cậu bị mọi người cùng phòng hết người này đến người kia đến hỏi trước đây hắn thế nào? Chắc trước đây hắn có rất nhiều nữ nhân theo đuổi đúng không? Tính khí hắn thế nào? Ôn hòa, cũng là băng lãnh tổng tài?...vân vân và mây mây. Thật thì mấy chuyện đó cậu chẳng biết nữa cậu và hắn là bạn đồng học cũng là chuyện của hơn 7 năm trước rồi, kỳ thật cậu thấy hắn rất tốt nhưng chẳng hiểu thế nào hắn lại dội cho cậu một gáo nước lạnh. Đáng lí người thấy hổ thẹn là hắn mới phải nhưng cậu lại thấy chính mình không nên xuất hiện trước hắn. Chẳng rõ cậu như thế nào tâm trạng nữa.
Là nhân viên mới chuyển đến nên cậu ở lại làm việc thêm hai tiếng nữa. Bước ra khỏi Đường Vương cả Bắc Kinh đã buông xuống màn đêm thắp lên những ánh đèn rực rỡ, cậu nhìn vào nó sao thấy lòng thật ảm đạm, lại hít sâu một hơi rồi sải bước đi.
"Thiên Tỉ" Một giọng nói từ phía sau vang lên.
Cậu nghe người gọi liền dừng mà quay lại, thật không ngờ lại là hắn, hắn đứng đựa vào chiếc xe Audi thể thao. Bản thân đã không muốn gặp hắn nhưng tại sao lại vẫn gặp.
"Đường Tổng có việc gì sao?" Cậu lãnh đạm trả lời.
"Tôi đợi cậu đã hai giờ rồi, chúng ta cùng đi ăn bữa tối được không?" Hắn nhìn cậu.
"Đường Tổng thật ngại quá tôi bận rồi không thể cùng..."
Không để cậu kịp nói hết câu hắn đã nắm lấy tay kéo cậu nhét vào ghế lái phó.
"Đường Tổng anh định làm gì?" Cậu hơi hoảng hỏi.
"Không thể gọi tôi là Tưởng Ân như trước sao?" Hắn áp cậu sát vào cửa xe.
"Đường Tổng xin anh tự trọng" Cậu lấy lại bình tĩnh nói.
"Gọi tôi là Tưởng Ân" Hắn gắt lên vì thái độ của cậu.
"Nhẫn đâu?" Hắn nắm lấy tay cậu kéo lên trước mặt hỏi.
"Vvứt rồi" Cậu quay mặt ra hướng khác không nhìn hắn nói. Kỳ thật chiếc nhẫn kia cậu cũng chẳng rõ đã mất lúc nào nữa cậu chỉ biết là nó mất rất lâu rồi, nhưng nên nói như vậy sẽ tốt hơn dù gì trước cũng là hắn rời cậu đi.
"Có thể sao?" Hắn nghe cậu nói vậy thì giận lại càng giận nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh nhíu mày nói.
"Sao không thể, chẳng phải Đường Tổng đã nói tôi không đủ tư cách làm bạn với ngài sao? Tôi chỉ làm hài lòng ngài thôi" Cậu quay lại nhìn thẳng mắt hắn nói.
Hắn nghe vậy liền lui trở về ghế lái cơn giận lên đến đỉnh điểm nhưng lại cố kìm nena không muốn làm cậu hoảng.
"Xuống xe" Hắn gắt lên.
Cậu xoa xoa cổ tay mình nhanh chóng mở cửa xe đi xuống, hắn thật sự đã thay đổi. Hắn ngồi trong xe tức giận tay nắm thành quyền đấm mạnh vào vô lăng xe, hóa ra cậu hận hắn đến vậy. Hắn nhanh chóng khởi động xe chạy với một vận tốc rất nhanh thoáng chốc đã không thấy bóng. Cậu thấy hắn đã rời đi liền thở hắt ra, hắn như vậy là thế nào? Rõ ràng chính hắn đã nói cậu cậu không đủ tư cách, nhưng hỏi đến chiếc nhẫn cậu trả lời vậy hắn lại tức giận?