16/ "G" - Ghen & Giận

1.2K 79 11
                                    

Vừa vô nhà, Mỹ Duyên đã vội vàng giải thích.

-"Thật ra người đó là..."

Chưa nói dứt câu, Mỹ Nhân đã ôm lấy Mỹ Duyên vào lòng.

-"Không cần giải thích đâu, chỉ cần chị chưa rung động thì tôi vẫn còn cơ hội mà, đúng không ?"

-"Nhưng mà... hình như tôi rung động rồi."

-"Huh ?"-Mỹ Nhân nhìn Mỹ Duyên.

-"Nhưng mà không phải với anh ta, mà là..."-Mỹ Duyên mỉm cười tinh nghịch.-"Sẽ không cho em biết đâu."-Rồi trở xuống bếp.-"Em muốn uống gì không ?"

-"Giờ cũng trễ rồi, chắc tôi về luôn."

Mỹ Duyên nhìn đồng hồ đeo tay.-"Giờ đã muộn lắm rồi, hay là em ở lại đây đi, về giờ này nguy hiểm lắm !"

Mỹ Nhân chau mày, tiến lại phía Mỹ Duyên, chống hai tay xuống cạnh bếp, hạ thấp mặt đối diện mặt Mỹ Duyên. Mỹ Duyên trợn tròn mắt, hơi ngả người về sau.

-"Chị... là đang lo lắng cho tôi sao ?"

Mỹ Duyên không đáp, mặt chỉ dần ửng đỏ.

-"Haiz... không phải thì thôi, tôi về."

-"P... phải đó, tôi đang lo lắng cho em đó được chưa ?"-Mỹ Duyên vì thẹn quá hoá giận nên lớn tiếng.-"Biết rồi còn hỏi ! Thứ đáng ghét !"-Mỹ Duyên lầm bầm, lườm Mỹ Nhân một cái rồi đẩy tay Mỹ Nhân ra đi vào phòng ngủ.

Mỹ Nhân bật cười, dường như càng ngày cô càng phát cuồng vì sự dễ thương của con người này rồi. Mỹ Nhân nhắn vài dòng cho Phan Ngân báo rằng tối nay cô sẽ không về nhà, để chị không phải lo lắng và chờ cửa. Sau đó cô đi một vòng kiểm tra cửa nẻo rồi mới vào phòng ngủ, nằm xuống bên cạnh Mỹ Duyên.

-"Này, giận hả ?"-Mỹ Duyên lay lay người Mỹ Duyên.

-"..."

-"Ngủ rồi hả ?"

-"Ừ, ngủ rồi nhưng em cứ càm ràm làm tôi thức giấc đấy."-Mỹ Duyên giọng bực dọc, quay lại. Nhưng vừa quay lại thì lập tức lăn vào lòng Mỹ Nhân đang nằm sát ở đấy, chắc là Mỹ Nhân cố tình chọc để Mỹ Duyên mắc bẫy đây mà, vì Mỹ Duyên vừa quay lại thì Mỹ Nhân liền ôm lấy Mỹ Duyên, để đầu Mỹ Duyên kê lên tay mình.

Mỹ Duyên sững người, tim lại đập liên tục.

-"Hôm nay chắc chị mệt rồi, ngủ thôi !"-Mỹ Nhân ôn nhu vuốt tóc Mỹ Duyên, hôn lên tóc Mỹ Duyên.

Mỹ Duyên chỉ im lặng để cảm nhận những hành động ngọt ngào mà Mỹ Nhân đang dành cho mình, khẽ mỉm cười, tay ngập ngừng đặt lên eo Mỹ Nhân mà ôm chặt.

Mỹ Nhân không ngủ được, chỉ ôm lấy Mỹ Duyên trong lòng nhưng trong đầu lại đầy nhưng suy nghĩ, lo lắng. Là về chuyện mẹ Mỹ Duyên giới thiệu một anh chàng nào đó cho chị, lo lắng về tương lai của cả hai. Tình cảm, không phải chỉ cần cả hai yêu nhau thật nhiều là đủ, mà còn rất nhiều yếu tố tác động bên ngoài nữa.

(NhânDuyên) Giữ lấy nhauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ