Chap 4

154 5 0
                                    

Nhưng nói chuyện thì sao chứ? Tại sao lại cấm nói chuyện khi làm việc? Ngôi nhà này đang che giấu điều gì?

Rin ngồi thư giãn dưới gốc cây xanh rì trong vườn nhấm nháp bữa trưa của mình. Đó là một khu vườn rộng lớn và hết sức xinh đẹp, được chăm sóc công phu và tỉ mỉ đến từng chi tiết, bao bọc lấy ngôi nhà đồ sộ kia trong lòng mình. Ngôi nhà nhìn ở bên ngoài thì cực kì lộng lẫy và tráng lệ nhưng bên trong thì vô cùng âm u, tĩnh mịch. Thật đúng là một vẻ ngoài lừa đảo. Người ta xin vào đây làm mà thực sự không biết cái gì đang chờ đợi mình ở bên trong.

– Yoori, cô không tò mò sao? – Rin lại dò hỏi, đưa mắt nhìn sang chiếc giường bên cạnh mình. Cô bạn cùng phòng đang nằm quay lưng lại phía cô, im lặng không trả lời.

-Ngôi nhà này có cái gì đó rất bí hiểm, như thể nó đang che giấu điều gì đó. Không hiểu họ làm gì mà giàu thế nhỉ? Thử nhìn khuôn viên của nó xem, làm thế nào có thể có một vùng đất rộng lớn hàng chục hecta ngay giữa lòng Seoul như vậy được? – Rin tiếp tục ba hoa, gần như là nói một mình nhiều hơn vì Yoori không có vẻ gì là lắng nghe hay sẽ tiếp chuyện cô cả.

-Cô làm ở đây lâu rồi, đã bao giờ nhìn thấy chủ nhân của nó chưa? – Rin lại quay sang phía Yoori, người đang tỏ ra là ngủ rất say, nhưng Rin biết cô ta vẫn chưa ngủ vì cái nhịp thở ngắt quãng kia của mình.

-Cô không thể ngừng nói được sao? – Yoori không quay lại, khó chịu cằn nhằn.

-Nếu cô trả lời tôi, tôi sẽ ngừng hỏi.

Yoori lại im lặng. Rin nằm chờ đợi nhưng mãi không thấy cô ta nói gì, thất vọng định bỏ cuộc đi ngủ thì Yoori bất ngờ nói:

-Chưa.

-Cái gì chưa? – Rin chống tay lên cằm, nhổm dậy nhìn Yoori háo hức hỏi lại.

-Tôi… chưa bao giờ thấy chủ nhân của nó, ngoài quản gia Lee, chưa bao giờ thấy họ xuất hiện. – Yoori ngập ngừng trả lời.

-Hay họ sống ở nơi khác?

-Tôi không biết.

-Cô có biết thằng bé tên Taemin không?

-Uhm… có, nhưng chúng ta bị cấm tiếp xúc với nó.

-Nó bị nhốt xuống tầng hầm rồi.

-Cái gì? – Yoori hốt hoảng quay lại nhìn Rin. Nhìn phản ứng của cô ta, Rin biết cô ta biết đến tầng đó và cũng biết đến sự đáng sợ của nó.

-Nó đáng sợ đến thế sao?

Yoori cắn chặt môi, rồi khẽ gật đầu.

-Đó là một trong những hình phạt đáng sợ nhất của ngôi nhà này. Tôi đã từng thấy có người bị nhốt vào đó… khi trở ra họ gần như phát điên dù mới ở đó có một ngày.

-Phạt? Nhà này áp dụng hình thức phạt sao? – Rin kinh ngạc hỏi lại.

-Cô không đọc hợp đồng trước khi kí à? – Yoori thắc mắc.

-Có. – Rin vội nuốt nước bọt, trả lời. – Tôi chỉ không nghĩ người ta thực sự áp dụng và dùng những hình phạt đáng sợ đến thế với người làm, điều đó vi phạm quyền lao động.

Longfic - 2min - LUCIFER Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ