[Đồng nhân][Vong Tiện] Ma Đạo- Một ly rượu Ricard (6)

4.4K 221 35
                                    

Hai người cứ giữ im lặng như vậy, cuối cùng người lên tiếng vẫn là Ngụy Anh:" Cô gái kia..... Tên gì ấy nhỉ..... À Lô Tâm, hai người khi nào thì chuẩn bị cưới? "

Giọng nói cậu ta hờ hững, như có như không lại mang theo chút nghiến răng, Lam Trạm cũng không để ý chỉ lãnh đạm trả lời:" Vẫn chưa biết nhưng..... sớm nhanh thôi."

Không hiểu vì sao khi nói đến câu cuối, trong lòng lại dâng lên một cảm giác khó chịu. 

"Nhanh là khi nào?"

"Cậu muốn biết đến thế à?"

"Nói với tôi anh không thể dùng vẻ mặt khác sao?"

"Tại sao tôi phải làm như vậy." Khi cậu không phải là người tôi yêu.

Lam Trạm không nói câu đó ra, hơi nhíu mày dường như không muốn tiếp tục vấn đề này nữa.Cuối cùng anh chán nản ngã người vào một thân cây, nhắm mắt dưỡng thần.

Tại sao cậu ta không phải là người yêu của mình.

Suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong tích tắc rồi nhanh chóng bị Lam Trạm bỏ qua.

Ngụy Anh tức nhún nhún vai , ném cho anh một cái nhìn hời hợt rồi tiếp tục cắm cúi ăn.

Một hồi lâu sau cuối cùng cậu ta cũng phải đầu hàng:" Được rồi được rồi, là tôi sai nè nè nè nói cái gì đi. Đừng có im lặng như vậy chứ." Dừng một chút cậu ta lại tí tởn cười, nói:"Thật nhàm chán."

Lam Trạm quyết tâm không mở mắt, mặc kệ người kia lải nhải.

Ngụy Anh tự độc thoại một mình, cứ nói mấy chuyện trên trời dưới đất, sau cùng cậu hơi hơi ngẩn người rồi chợt im lặng. Cảm thấy sự biến hóa thất thường của cậu ta, Lam Trạm thật muốn mở mắt ra nhìn, rồi lại quyết định không muốn phá hỏng khoảnh khắc im lặng hiếm có này, một lần nữa đóng chặt mắt.

Ngụy Anh khẽ dịch chuyển tới gần anh, giống như chần chừ. Sau khi xác định là anh đã ngủ say mới cuối người nhẹ nhàng chạm lên môi Lam Trạm.

Cái này không thể tính là hôn, quá mức hời hợt chỉ sợt qua một cái rồi lập tức tách ra, cũng chẳng có tí ti tình cảm gì, cậu ta thở dài nhìn anh rồi quay lại chỗ cũ, trong lòng lẩm bẩm:"Bố thí cho tôi một nụ cười thì anh sẽ chết chắc?"

Anh cảm thấy câu nói này khá ấu trĩ, chưa bao giờ Lam Trạm cười với ai kể cả anh hai Lam Hoán, vậy mà người kia lại nói như vậy, trong lòng chỉ càng thêm mệt mỏi.

Cuối cùng Lam Trạm vẫn lựa chọn im lặng.

Quả nhiên chỉ có cái người hồ nháo kia mới khiến anh tâm phiền ý loạn như vậy.

............===========................

Lam Trạm tỉnh giấc, bây giờ là 2h sáng, không hiểu sao bản thân anh cảm thấy không ngủ được.

Từ lúc gặp cậu ta, không lúc nào Lam Trạm có thể ngủ yên ổn cả, cậu ta thật đúng là quái nhân không chỉ ban này mà trong mơ vẫn còn ám anh, chỉ biết miệng cậu ta ríu rít không ngừng. Trong miệng gọi hai tiếng nhị ca ca.

Nhị ca ca là ai ?

Lam Trạm lắc đầu, cảm thấy đầu óc đau như búa bổ. Mới ngày đầu tiên đã như thế này, mấy ngày sau biết phải sống như thế nào đây?

[Đồng nhân] [Ma Đạo Tổ Sư] Những chuyện chưa kể...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ