chương 32 : quân tẩu trọng sinh (7)

1.2K 63 0
                                    

  "Em trước đi theo tôi, tôi có lời muốn nói cho em." Vạn Chư mỉm cười đặt cái bát xuống rồi nói với Bách Hợp, Bách Hợp cảm giác có gì đó không ổn, vừa quay đầu lại nhìn mẹ Vạn, nhưng thấy bà giả vờ ra vẻ không thấy như bình thường ngẩng đầu lên, Bách Hợp thầm mắng trong lòng, lại bị Vạn Chư lôi ôm ngay vào trong phòng.


Trên bàn cơm, cha Vạn nhíu chặt chân mày: "Tôi thấy cửa hôn sự này, hình như là chính con trai mình nguyện ý, bộ dạng không giống như trong lời đồn bị nhà họ Bách ép buộc."

Triệu Tinh lúc trước giải thích với bọn họ, nói là Vạn Chư dỗi cô ta, lại bị quyền thế nhà họ Bách buộc cưới Bách Hợp, lần trước khi cha Vạn mẹ Vạn đi vào nhà con trai, nhìn thấy Bách Hợp ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao mới dậy, thức ăn đều cần Vạn Chư tới nấu, trong lòng đã có chút tin tưởng lời này của cô ta, bởi vậy càng nhìn Bách Hợp càng không vừa mắt, trong lòng mới sinh ra vài phần ý nghĩ hi vọng con trai ly hôn với Bách Hợp rồi lại cùng Triệu Tinh quay về với nhau.

Dù sao lúc trước Triệu Tinh chính là người trong cùng một thôn, lại là người cha Vạn mẹ Vạn nhìn từ nhỏ lớn lên, chắc chắn so với Bách Hợp loại người vừa thấy đã biết không cùng tầng lớp thì cha Vạn mẹ Vạn muốn thân cận với cô ả hơn, huống hồ cha Vạn mẹ Vạn thật vất vả bồi dưỡng ra môt đứa con trai, lời nói của Triệu Tinh chọt trúng một điểm sợ hãi nhất kia trong lòng bọn họ, chỉ sợ thế lực con dâu của chính họ quá mạnh mẽ, đến lúc đó con trai họ sinh ra, lại thành như người khác ở rể nhà con dâu, cha Vạn mẹ Vạn càng nghĩ càng lo lắng, lúc này mới vội vàng đến thành phố.

"Không thì, không thì ngày mai chúng ta trở về đi, tôi thấy con trai hình như mất hứng." Mẹ Vạn tuy rằng không chỉ có môt đứa con trai là Vạn Chư, nhưng cũng chỉ có mỗi đứa con trai này có tiền đồ nhất, sau này nếu dưỡng lão vẫn cần nhờ đến đứa con trai này, mẹ Vạn không dám đắc tội nó, bây giờ sau khi phát hiện làm sai chuyện, trong lòng vừa phẫn nộ tức giận vừa hoảng, liền lôi Triệu Tinh ở trong lòng đã có chút nhìn không vừa mắt lên chỉ trích.

Trong phòng Bách Hợp cũng không ngừng kêu khổ, Vạn Chư ngày thường nhìn trầm lặng ít lời, nhưng lúc này Bách Hợp thật sự có chút hoảng sợ trong lòng, bị anh ta kéo vào trong phòng, cũng không dám hé răng, còn theo bản năng ưỡn ngực hóp bụng, đứng thẳng tưng, nhưng cẳng chân với bụng lại trực tiếp run rẩy .

"Chỉ có chút ấy tiền đồ, cũng muốn náo loạn về nhà mẹ đẻ?" Vạn Chư vừa thấy bộ dạng cố gắng trấn định này của cô, liền nở nụ cười: "Đứng còn phát run, còn muốn học người ta một bộ về nhà mẹ đẻ, thật là không có quy củ!"

Mỗi khi anh ta mắng một câu, bả vai Bách Hợp liền rụt lại một phần, chờ đến khi nói xong, Bách Hợp đã cảm thấy chính cô vừa nói câu về nhà mẹ đẻ, như thế nào ở trước mặt Vạn Chư lại có loại cảm giác giống như ra ngoài chơi đàn ông trở về bị chồng bắt đến tra hỏi, trong lòng mang theo xấu hổ cùng áy náy?

"Tôi sai rồi." Thành thành thật thật nhận sai, sắc mặt Vạn Chư nhìn mới tốt lên nhiều: "Sau này nếu còn dám hơi một chút là nói về nhà mẹ đẻ, xem tôi thu thập em như thế nào! Chuyện của Triệu Tinh em không phải lo, cha mẹ tôi em cũng không cần quản bọn họ, thích chơi bao lâu thì chơi bấy lâu, hai ngày nữa tìm một chỗ cho bọn họ chuyển ra ngoài, tách bọn họ với Triệu Tinh ra." Nói đến cha mẹ, ánh mắt Vạn Chư cũng có chút lạnh như băng, anh không ngờ được Triệu Tinh thậm chí có bản lĩnh lớn như vậy, đều mang cha mẹ anh tới, còn chưa cần lộ mặt, đã ồn ào đến nhà này phải chào thua, vừa nghĩ tới cô còn suy nghĩ muốn ly hôn với mình, cả người Vạn Chư đều cảm thấy có chút không vui.

Bia Đỡ Đạn Phản Công p1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ