Hyomin toàn thân cứng ngắc nhìn Jiyeon bất ngờ hôn lên mắt mình, nàng cảm giác như có dòng điện chạy dọc khắp cơ thể, mắt phải vô thức nhắm thật chặt còn mắt trái thì mở lớn hết cỡ. Đôi môi mỏng mát lạnh của Jiyeon cứ thế chạm vào nơi mắt của Hyomin, mặc kệ cả sự kinh ngạc của nàng, giữ vậy một lúc lâu.
Hyomin híp mắt, bàn tay nãy giờ để sang hai bên ghế nắm chặt lại rồi dùng hết sức đẩy mạnh Jiyeon ra. Lực đẩy mạnh bạo làm Jiyeon đang trong tâm trạng hưởng thụ bỗng bị cắt đứt, hơn nữa còn chao đảo suýt ngã khiến cô chỉ có thể cố gắng đứng vững, thật may cho cô là còn giữ thăng bằng tốt.
Sau khi cánh môi lạnh lẽo ấy dứt khỏi mắt mình, Hyomin mới định thần lại rồi nhìn Jiyeon, ánh mắt chán ghét liền xuất hiện, quét qua người cô sau đó nàng đứng bật dậy, bước nhanh đến cửa về thẳng nhà.
Jiyeon vẫn cứ đơ ra như pho tượng nhìn Hyomin rời khỏi tầm mắt mình, không tức giận, không nói một câu, cứ như vậy bỏ đi.
Cô ấy...
Jiyeon giật mình, ánh mắt lộ ra mất mát nhìn về hướng cửa.
***
Hyomin sau khi bắt taxi về lại nhà thì mới chợt nhận ra đường về lại ngắn như vậy, hèn gì chưa để nàng kịp suy nghĩ thứ gì đã tới nơi. Mở cửa bước xuống xe, Hyomin nhanh chóng thanh toán tiền rồi đứng đó ngẩn người nhìn chiếc xe chạy ngang qua mình. Lúc nãy có lẽ do quá gấp mà nàng không để ý, chỉ cách mỗi hai con đường, xem ra 10 phút quả là không muộn.
Nhưng như vậy không phải đồng nghĩa Jiyeon biết rất rõ sao? Thảo nào đã tính toán kĩ lưỡng như thế. Mà nàng lại cứ tưởng xa lắm, hại bản thân gấp rút một phen. Quả nhiên là đúng kiểu Park Jiyeon!
Suy nghĩ một lúc thì Hyomin cũng chịu trở vào nhà, thấy đèn vẫn còn sáng và Qri thì đang ngồi ở ghế sofa, tay cầm ly cacao nóng, trầm tư nhìn vào một hướng vô định.
-"Unnie?" Hyomin thấp giọng gọi.
-"Hyomin? Em về rồi à?" Qri như bừng tỉnh, quay đầu nhìn Hyomin.
-"Unnie sao giờ còn ngồi đây? Không buồn ngủ sao?" Hyomin không vội về phòng, ngồi xuống bên cạnh hỏi han.
-"Thực ra unnie chỉ mới về thôi, định ngồi đây uống cacao thư giãn một chút sau đó mới lên phòng. Sẵn tiện đợi em luôn vì chưa thấy em về." Qri bình thản giải thích.
-"Um...em có chút việc nên về hơi trễ, làm unnie lo lắng rồi!" Hyomin bỗng có cảm giác áy náy, lúc nãy nán lại nhà Jiyeon quá lâu, đến khi nhìn đồng hồ cũng đã gần 10 giờ. Kì thực xưa giờ nàng chưa từng về khuya như vậy, đây là lần đầu tiên.
-"Nếu không muốn unnie lo lắng nữa thì mai mốt nhớ về sớm nhé, hoặc có gì thì gọi điện báo với unnie một tiếng. Cũng may là appa chưa biết đấy, không thì chắc lục tung đã cái thành phố này lên để tìm em." Qri mỉm cười trêu chọc Hyomin, cơ mà với tính của ông Lee thì cô nói thế cũng chẳng có gì là quá.
-"Vâng, em biết rồi unnie. Vậy giờ em lên phòng nhé, unnie cũng nghỉ sớm." Hyomin đáp lời rồi nhanh chóng đứng dậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
(MinYeon - SsoKyul) Khi ác quỷ yêu thiên thần
FanfictionMột ác quỷ lạnh lùng, bá đạo lại vướng bẫy tình trái ngang với một thiên thần đơn độc, ưu thương...