Chương 103:Liên Kết

1.5K 55 2
                                    

Thẩm Hoa Vinh nghĩ tới mộng đẹp, cảm giác mình chỉ cần kiên trì một chút nữa, nhất định có thể khiến cho Vân Khởi tha thứ cho hắn, hắn về sau vẫn có thể tiếp tục ở trong căn phòng ấm áp kia.

Thẩm Hoa Vinh ôm trong lòng mộng đẹp, nghĩ tới nghỉ ngơi một chút, tiếp tục đầu độc hai hộ vệ ngoài cửa chính kia, nhất định phải đi vào được.

Thẩm Hoa Vinh cẩn thận trừng mắt nhìn hai người thủ vệ kia, trong mắt tràn đầy khinh bỉ, hừ, bất quá chỉ là kẻ bị con gái hắn giao cho đi coi cửa chính, thật không ngờ lớn lối, thật sự là không biết sống chết.

Thẩm Hoa Vinh đang suy nghĩ, đột nhiên một tiếng nói thật nhỏ truyền vào bên trong tai của hắn.

"Cha, cha?"

Cha? Chẳng lẽ là Vân Khởi?

Thẩm Hoa Vinh lập tức kích động, vội vàng hướng về nơi tiếng nói truyền đến, vừa nhìn đến sắc mặt hắn lập tức trầm xuống, dĩ nhiên là Thẩm Duyệt kẻ không có lương tâm kia.

Thẩm Hoa Vinh vốn là không nghĩ sẽ để ý tới Thẩm Duyệt, hắn đã cùng cô ta ân đoạn nghĩa tuyệt, cô ta đã không phải là con gái của hắn nữa rồi, hắn không cần thiết phải để ý tới cô ta.

Nhưng khi nhìn đến thứ trong tay Thẩm Duyệt cầm, Thẩm Hoa Vinh con mắt lập tức trừng trượt tròn, kia là cái gì?

Thẩm Hoa Vinh kích động đứng lên, thẳng hướng tới Thẩm Duyệt đi tới.

Thẩm Hoa Vinh đi đến phía sau người Thẩm Duyệt, hai bàn tay ra liền muốn theo trong tay Thẩm Duyệt đem bảo bối kia cầm đến trong tay.

Nhưng thật không ngờ Thẩm Duyệt phản ứng nhanh, Thẩm Hoa Vinh liền vồ hụt, Thẩm Hoa Vinh tức giận trừng nhìn Thẩm Duyệt một cái

"Ngươi tới làm gì? Chúng ta đã không còn có quan hệ gì."

Thẩm Duyệt trong nội tâm hận không thể tự tay bóp chết lão già vô dụng Thẩm Hoa Vinh này, nhưng trên mặt lại lộ ra một bộ dáng ủy khuất sám hối.

"Cha, ta chính là con gái ruột của ngươi, ngươi thật sự muốn cùng ta ân đoạn nghĩa tuyệt sao?"

Thẩm Hoa Vinh nhìn Thẩm Duyệt khóc vô cùng đáng thương, trong nội tâm lạnh như băng, nếu như trước không có nhìn thấy thứ kia trong tay Thẩm Duyệt, hắn nhất định kiên quyết sẽ cùng Thẩm Duyệt phân rõ giới hạn, nhưng là hiện tại?

"Ai!" Thẩm Hoa Vinh thở dài, một bộ muốn nói điều gì, lại không thể nói ra.

Thẩm Duyệt chứng kiến bộ dáng giả vờ giả vịt của Thẩm Hoa Vinh, trong nội tâm thầm khinh thường, khóe miệng nhếc lên, lập tức càng thêm ủy khuất nói: 

"Cha, ta thật sự sai rồi, ngươi đánh ta đi, đánh ta đi, là ta không tốt, là ta không tốt."

Thẩm Hoa Vinh đưa tay muốn vuốt ve đầu Thẩm Duyệt, nhưng lại buông xuống, một bộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Nhìn thấy bộ dáng này của Thẩm Hoa Vinh, Thẩm Duyệt tự nhiên hiểu rõ, một phen đụng ngã trong lòng Thẩm Hoa Vinh, lớn tiếng khóc 

"Cha, cha."

Thẩm Hoa Vinh cuối cùng đem Thẩm Duyệt ôm vào trong ngực, khóe mắt cũng liều mạng nhỏ ra hai giọt nước mắt.

Mạt Thế Trùng Sinh Chi Nữ Vương Trở VềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ