Chap 53

631 71 6
                                    

Từ nhà ăn Hyungseob chạy theo Jihoon và bỗng thấy cảnh mà mình không bao giờ ngờ tới, ánh mắt xám xịt môi dưới bặm lại nấp sau bức tường. Đằng kia hai một đôi không kiêng nể mà còn thân mật tình tứ, Jihoon cậu dám quyến rũ Jinie của tôi.

Woojin kéo tay Jihoon lại làm Jihoon bị lực kéo quá mạnh mà rơi hết đống đồ ăn trong tay, trừng mắt nhìn người gây ra chuyện này

- Muốn gì nữa đây thưa thiếu gia.

Woojin thả tay ra nhặt đống đồ dưới đất nhét vào tay Jihoon, không chấp mấy câu cằn nhằn của Jihoon:

- Cậu có đi leo núi không?

- Có mà sao.

Cầm lại đống đồ ăn Jihoon trả lời vẻ khó chịu.

Woojin nhìn lơ đãng ra cửa sổ, mưa lại rơi rồi.

- Không có gì.

Jihoon nhìn vẻ lơ đãng của Woojin mà chỉ muốn băm ra, khi không tự nhiên kéo tay người khác rồi hỏi một câu không ăn nhập. Định lấy câu chuyện làm quà chắc.

- Còn gì nữa không, nếu không tôi đi đây.

Định chuồn cho êm, nhưng không ngờ bị tiếng nói của Woojim kéo lại :

- Mai tôi có việc đi cả ngày cậu nhớ sang nhà tôi dọn dẹp với tổng vệ sinh, trông nhà. Tôi sẽ để tiền ở bàn nhân tiện mua đồ ăn làm cho tôi.

Đang nhại lại từng câu của Woojin mà Jihoon bần thần không biết Woojin đã đi từ lúc nào.

Woojin suy nghĩ

- Làm như thế chắc chắn không có thời gian đi chơi.

Rồi hàng lông mày dãn ra, những bước chân sải nhanh về phía trước.

Jihoon đứng im bất động như pho tượng mặt vẫn còn trong trạng thái khó chịu khi bị kéo lại, tay để hờ hững giữa không trung không biết lúc nào đã có chiếc chìa khoá nhà trong tay.

Bàn tay nắm chặt lại.

Mắt trợn trừng.

Lồng ngực phập phồng.

- Cái...cái gì đây trời ơi..........

Tiếng thét vang vọng cả dãy hành lang làm kinh động những ainh viên đang nói chuyện, ainh viên đang học ai cũng ngó ra nhìn.

"Tèn ten ten ten, tèn tén tèn ten...."

"Hợp đồng"

Tin nhắn vỏn vẻn hai chữ làm Jihoon im ru chỉ biết ngậm ngùi ôm đống bánh bỏ về lớp.

Hyungseob mặt tức tối, chạy về lớp.


........................

Không hiểu vì bị Woojin hành hạ hay bị những lời nói khó hiểu của Hyungseob mà Jihoon thấy hơi chóng mặt, suốt tiết học cứ đờ đẫn, cố mãi mới hết tiết và đi về nhà.

- Mẹ... con mới về.

Jihoon tiến đến ngồi phịch xuống chiếc ghế sofa thờ dài thườn thượt.

- Con trai, học nhiều quá nên mệt hà?

- Không có gì đâu mẹ... mẹ đói chưa để con dọn cơm.

pwj x pjh • Này Park Jihoon, đừng làm loạn !Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ