Chuyện này thật sự là quá mức quỷ dị, một đại gia tộc tồn tại mấy vạn năm, vậy mà không có đại danh của Tiên tổ nhà mình, con cháu đời sau đều không biết tên của Tiên tổ, quả thực không thể tưởng tượng nổi!
"Ta cũng rất kinh ngạc, hỏi thăm qua gia gia, người cũng không rõ lắm, chỉ nói là, Tiên tổ năm đó tựa hồ chịu đả kích rất lớn, lưu lại di ngôn, không cho phép hậu nhân Tần gia nhắc đến tên của người, cũng liền dẫn đến suy đoán rằng, bởi vì Tiên tổ mang đến đại khí vận đồng thời cũng dẫn theo đại họa cho con cháu, nên dùng cách này để tự phạt." Tần Mặc Hàm đưa tay cầm lên một quyển sách, ngón tay gảy nhẹ, trang sách mở ra, từng dãy kim sắc chữ vuông chậm rãi ở trước mắt xẹt qua, nàng nhìn một chút, bên trong ghi chép một chút chuyện năm đó của Tiên tổ, phần lớn là ca tụng công đức hiển hách của người, cũng không có gì đặc thù.
Hai người bên cạnh vừa lật xem tư liệu vừa bàn luận, thời gian trôi qua rất nhanh, Tô Tử Ngưng nhịn không được trêu chọc Tần Mặc Hàm: "Tần gia Tiên tổ nhà nàng thật là lợi hại, nhìn cả cuộc đời của người đều được hậu nhân nói đến vô cùng thần kỳ. Bất quá, Tiên tổ thật sự là một người rất đặc biệt."
Tần Mặc Hàm nghi hoặc quay đầu, Tô Tử Ngưng đem sách trong tay đưa tới, Tần Mặc Hàm nhìn thoáng qua, phía trên lóe sáng mấy dòng chữ, ghi lại đoạn thời gian Tiên tổ che chở hơn hai mươi vị ám đan sư, thúc đẩy xây dựng Đan Sư Đường, cùng Ma tộc ký kết hòa ước, đem lại ngàn năm an ổn cho Tu Chân giới.
"Ừ, đích thật là người rất đặc biệt."
Tô Tử Ngưng cười nhìn xem nàng: "Tiên tổ cùng nàng rất giống nhau."
"Ừm?" Tần Mặc Hàm nhìn nàng cười đến ấm áp, không khỏi có chút sững sờ.
"Ta xem nhiều như vậy, lại cảm thấy những việc Tiên tổ đã làm thật sự là không thể tưởng tượng nổi, đổi lại nàng, tin rằng nàng cũng sẽ làm." Tô Tử Ngưng cảm khái nói.
"Vì sao nói như vậy?" Tần Mặc Hàm nhìn nàng bày ra vẻ mặt đắc ý, trong lòng nhịn không được mềm thành một mảnh.
"Nàng xem, nàng thấy trên thân thể ta có ma khí, vậy mà không chút nào để ý, nói đến chuyện của Bạch Liễm, mặc dù nàng ấy là ám đan sư, nàng cũng không chút nào đối đãi khác biệt. Cho nên nàng không phải loại người cổ hủ, cũng không giống như đám người tu tiên giả vờ đạo mạo, bọn họ cả ngày tỏ ra chính khí mà đối những người kia lại xúm vào đuổi tận giết tuyệt."
Tần Mặc Hàm nhìn nàng dáng vẻ khả ái, cúi đầu xuống khẽ cười cười: "Nàng hiểu rõ ta như vậy?"
Tô Tử Ngưng đắc ý nhẹ gật đầu, nghĩ đến cái gì, lại cười đến vui vẻ: "Nàng là thê tử của ta nha."
Tần Mặc Hàm nhướng mày nhìn nàng, khóe miệng ý cười trong suốt, nghiêng đầu tới hôn lên mi mắt của nàng: "Ân, thê tử nói phải."
Nàng làm động tác này vô cùng thông thuận, sau đó yên tĩnh tiếp tục lật xem thư tịch, Tô Tử Ngưng ở một bên ngơ ngác nhìn xem nàng, cuối cùng sờ lên chỗ vừa được nàng hôn, ngượng ngùng vui sướng.
Tần Mặc Hàm ngước mắt lặng lẽ nhìn nàng một cái, trong mắt tràn đầy nhu tình, Chỉ là liên tiếp hai ngày, thông tin thu được đều không có quan hệ đến các nàng, để cho hai nàng có chút thất vọng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bách hợp][Edit Hoàn]Xuyên sách chi Phù mộng tam sinh- Thời vi Nguyệt Thượng
Fiction généraleTuyệt diễm thế gia băng sơn mỹ ngự tỷ x giả bộ ngoan hiền mị hoặc hắc hóa yêu nữ Tựa gốc: 穿书之浮梦三生 Tác giả: Thời Vi Nguyệt Thượng Thể loại: tu tiên/ xuyên sách/ trọng sinh/ tình hữu độc chung/ 1x1/ chuyên nhất sủng văn/ HE Tích phân: 365,940,800 điểm...